Hoàn khốTác giả: Công Tử Hoan Hỉ
Thể loại: Huyền Huyễn
Sách dài: 66,334 words
Hoàn Khố là chuyện về phong lưu, chuyện về những kẻ mang độ bạc tình ra mà ganh đua tỉ thí.
Kẻ hư hỏng khét tiếng thiên hạ, kẻ lạnh nhạt cách biệt chúng nhân.
Quan hệ giữa họ bắt đầu từ hứng khởi nhất thời, rồi trải dài như giao tranh định mệnh. Mấy trăm năm giày vò lẫn nhau, có cười, có khóc, có phụ rẫy, có sầu hận. Cuối cùng, thế nào mới gọi là chân tình, thế nào là giả ý?
“Ngươi muốn ôn nhu, ta cho ngươi ôn nhu, cớ gì còn muốn đòi đến chân tâm của ta?”. Trong câu chuyện này, bất kể Ly Thanh hay Lan Uyên, đều có chút ngây ngốc, lúc nào cũng chỉ sợ thương tổn đến thân nên thận trọng khác thường, cứ luôn do thám lẫn nhau, giấu giếm lẫn nhau, dằn vặt lẫn nhau đến cả mấy trăm năm mới bắt đầu thấu hiểu. Đây có thể coi như một vố chơi khăm của tạo hóa, khiến người trong cuộc nhìn lại muốn cười cũng không thể nhếch môi.
Trong câu chuyện này, ngay nhân vật phụ cũng chứa đựng ít nhiều suy tưởng và đặc sắc, dù là Thú vương, là kẻ hầu người hạ hay bình dân bách tính. Có kẻ thiện lương, có kẻ nhiệt tình, có cả những kẻ ngồi lê đôi mách… đều là chấm phá sinh động cho thế giới phong lưu của những thế gia tử đệ này.
Bình sinh chẳng biết tương tư, vừa vướng tương tư, là khổ vì tương tư.
Hắn là nhị thái tử của thiên giới, phong lưu anh tuấn, nợ đào hoa rải khắp hồng trần. Tình trường luôn xôn xao rộn rã, cựu nhân chưa khuất bóng, tân nhân đã trong lòng, mang chân tâm tìm đến hắn chỉ để chuốc về tan nát thương vong. Hồ vương lãnh tính trước mắt kia có lẽ cũng không ngoại lệ, mới vài câu đường mật là đã kéo được đến bên. Hắn thật muốn xem xem, đằng sau khuôn mặt thản nhiên lạnh lùng này đang ẩn giấu những sức quyến rũ nào. Hồ ly, chẳng phải luôn quyết rũ mê người đấy sao?
Y là vương chủ cao ngạo lãnh mạc của Hồ tộc, xưa nay xa cách ít nói, đến thân đệ cũng chẳng muốn lại gần. Giữa bàn tiệc, bỗng có kẻ lớn gan buông tiếng, ‘Hồ vương mới thật sự là tuyệt sắc giai nhân. ’ Y nheo mắt quan sát, ánh nhìn như xoáy vào nam tử đang buông lời tán tỉnh kia, rồi bất giác cười nhạt. Hồ ly vốn máu lạnh quả quyết mà.
Hai kẻ cùng không hiểu chuyện tương tư, từ ấy lập mưu, từ ấy thương tâm, từ ấy hối hận. Ba trăm năm bạc phận, bàng hoàng nhìn lại mới phát giác, hai chữ ái tình chẳng qua chỉ ở một câu thích hay không thích mà thôi.
Epubhttp://www.mediafire.com/file/cj3b3wn6h ... .epub/fileDocxhttp://www.mediafire.com/file/q2yh9hcw0 ... .docx/file