Chương 255: Chuyển Hóa Nguyên Lực.
Còn nữa, Từ Huyền cái khó ló cái khôn, một chân hung hăng đạp đấy, bằng vào lực lượng cơ thể cường đại, cùng với Thổ nguyên chi lực, đơn giản lâm vào ở chỗ sâu trong đất tầng, cho nên uy năng của Thiên Lam Lôi Vân kia, chính thức rơi xuống trên người, chỉ có năm sáu phần mà thôi.
- Chậc chậc, uy năng bí thuật này không tệ lắm, không biết các hạ còn có thể thi triển mấy lần, nếu không có vài chục lần, chỉ sợ giết không chết Từ mỗ.
Từ Huyền mang theo nghiền ngẫm vui vẻ nói.
- Vài chục lần?
Không ít người trợn mắt há hốc mồm, sắc mặt cổ quái.
Thi triển bí thuật này một lần, đã là kinh thế hãi tục, nếu như vài chục lần, chỉ sợ Thiên Xà trại chịu không được giày vò.
Sắc mặt Hoàng Cửu Thông cực kỳ khó chịu, trên trán ẩn ẩn chảy ra vài giọt đổ mồ hôi, bởi vì Thiên Lam Lôi Vân này, hắn tối đa chỉ có thể liên tục sử dụng ba lượt.
Hắn cũng chưa bao giờ đối với một cường giả liên tục sử dụng hai lần.
Đã từng một lần nào đó sử dụng bí thuật này, duy nhất một lần diệt sát hai gã Ngưng Đan sơ kì cường giả, còn có một lần diệt sát một Ngưng Đan trung kỳ cường giả.
Còn lần này thi triển, chẳng những không có giết chết một Ngưng Đan sơ kì trước mắt, thậm chí không có tạo thành quá nhiều tính tổn thương thực chất!
- Cho dù hắn nắm giữ lực lượng Thổ hệ tinh diệu, thế nhưng mà lực phòng ngự này, cũng quá bất thường đi...
Trong lòng Hoàng Cửu Thông ngưng trọng, sắc mặt âm tình bất định.
Thiên Xà trại, ở trong một khu vực phồn hoa.
Một hố cháy đen cực lớn, đường kính chừng bốn năm mươi trượng, như một Thâm Uyên không đáy, nhìn thấy mà giật mình.
Giờ phút này, giữa không trung bốn phía đã hội tụ hàng trăm hàng ngàn Tu Giả, vô luận là người địa phương Thiên Xà trại, hay là Tu Giả đến từ bên ngoài, đều là lòng còn sợ hãi nhìn chằm chằm vào hiện trừơng, rung động thần thong cường đại của Hoàng Cửu Thông, cũng kinh hãi phòng ngự khủng bố cùng năng lực sinh tồn của Ngưng Đan trẻ tuổi.
Trên trận im ắng, tiếp tục mấy hô hấp, cho tới bây giờ hai đại Ngưng Đan giao thủ, mới ra một chiêu.
Vẻn vẹn là một chiêu, cũng đã làm cho Ngưng Đan cao nhân bình thường trên trận, khó có thể nhìn qua bóng lưng hắn.
Hoàng Cửu Thông trôi nổi giữa không trung, ngưng mắt nhìn thân ảnh cao ngất ở bên trong hố sâu, giờ khắc này thần sắc, cũng không còn bao quát trên cao nhìn xuống như trước kia, cũng không còn một tia nhẹ nhõm khinh thường, ngược lại trên trán hắn chảy ra một giọt mồ hôi.
- Thiên Lam Vân Lôi là tuyệt kỹ mạnh nhất của Hoàng Cửu Thông, tiêu hao thật lớn, cũng không thể liên tục sử dụng vượt qua ba lượt, nếu như ngay cả một chiêu này cũng không thể trọng thương đối phương, như vậy...
Giờ phút này, ở đây có ngàn vạn Tu Giả quan sát xuống, Hoàng Cửu Thông cảm giác áp lực sâu sắc, đối phương giết chết trưởng lão Hoàng thị gia tộc, càng giết chết cháu gái ruột của mình, nếu như hôm nay không thể bắt giết kẻ này, hắn còn có mặt mũi nào dừng chân trong Thiên Xà trại?
Nếu như đối phương còn sống đào tẩu, như vậy hắn đã bại, ngay cả mấy trăm năm danh dự cùng uy tín của Hoàng thị gia tộc, tất nhiên rớt xuống ngàn trượng.
Mà đổi thành một bên bên ngoài, thân hình Từ Huyền nhảy lên, lau khô vết máu khóe miệng, trong nội tâm cũng có vài phần may mắn.
Lực phá hoại của Thiên Lam Vân Lôi kia thật sự quá kinh người, nếu không phải mình diễn sinh được Thổ tỳ, thời khắc mấu chốt hội tụ thổ nguyên chi lực cố thủ thân thể, lại trốn vào đất tầng, suy yếu gần nửa uy năng, như vậy tuyệt sẽ không chỉ chịu một ít trọng thương không nặng.
- Ngưng Đan hậu kỳ cường giả, quả nhiên bất thường...
Từ Huyền hít sâu một hơi, bắt đầu rất nhanh vận chuyển Nguyên lực trong cơ thể.
Hỏa nguyên tinh khí bàng bạc trong Hỏa chi tâm, dung nhập hệ thống lá lách trong cơ thể, phi tốc chuyển hóa làm Thổ nguyên chi lực.
Vừa rồi chống cự một kích kia, hắn tiêu hao lớn lượng Thổ nguyên chi lực, hiện tại sử dụng áo nghĩa Hỏa sinh Thổ, bổ sung Nguyên lực thuộc tính cần thiết.
Nói cách khác ở trong lúc chiến đấu, hai loại thuộc tính lực lượng trong cơ thể Từ Huyền, có thể thực hiện chuyển hóa. Bất quá dựa theo áo nghĩa Ngũ Hành tương sinh, Từ Huyền chỉ có thể đơn hướng chuyển hóa, từ Hỏa sinh Thổ. Dù vậy, hắn so với thể tu bình thường chỉ một thuộc tính thì cường hơn rất nhiều, có được ưu thế càng lớn.
Hoàng Cửu Thông lơ lửng giữa không trung, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại, hắn kinh ngạc phát hiện, khí tức cùng Nguyên lực trong cơ thể Từ Huyền, sinh ra biến hóa quỷ dị, tuy nói không rõ, nhưng tóm lại là đang tăng lên! Cái tốc độ khôi phục khủng bố này, làm cho lòng hắn rung động:
- Tiểu tử kia đến cùng tu luyện công pháp gì, hắn không giống võ tu, cũng không giống thể tu xuống dốc, rốt cuộc là cái gì?
- Đến phiên ta ra tay!
Từ Huyền cảm giác Thổ nguyên chi lực trong cơ thể khôi phục, thân hình bỗng nhiên nhảy lên không trung, "Bành" như một quả đạn pháo, trong khoảnh khắc bay đến tầng mây phụ cận.
Tu Giả đang xem cuộc chiến, chỉ là bắt đến một tàn ảnh, căn bản không có thấy rõ động tác.
Nhưng một ít Ngưng Đan cao nhân trên trận, lại thấy rõ quỹ tích của Từ Huyền.
- Thật nhanh! Chỉ sợ không kém gì Ngưng Đan hậu kỳ, đây là làm như thế nào đựoc?
- Không đúng! Tốc độ phi hành của hắn, có một bộ phận động lực rất lớn, là nguyên ở lực lượng cơ thể đơn thuần.
Một gã trung niên Ngưng Đan kỳ, mắt lộ ra tinh quang, thần sắc không thể tưởng tượng.
- Lực lượng cơ thể có thể đạt tới tình trạng như thế? Coi như là võ tu cùng giai, cũng xa xa làm không được một bước này.
Thời điểm mấy vị Ngưng Đan kỳ nói chuyện với nhau, thân ảnh kia ở trên không trong nhoáng một cái, ánh sáng màu đỏ toán loạn, một cổ khí tức viêm liệt cuồng bạo bay thẳng đến, thậm chí nhuộm đỏ tầng mây phụ cận.
Một sát na kia, chúng Tu Giả ở giữa không trung đang xem cuộc chiến, đều cảm thấy áp lực cùng nặng nề không hiểu.
Oanh!
Một tiếng hét lớn chấn triệt vân tiêu, phong vân bắt đầu khởi động, một vầng sáng đỏ vàng giao thoa, giống như nước rơi, phá không mà ra, ngưng tụ thành một quang mang chói mắt, hung hăng trảm đến trước ngừoi Hoàng Cửu Thông.
- Cổ lực lượng này... Hoàn toàn không phải Ngưng Đan sơ kì có thể có được!
Đồng tử Hoàng Cửu Thông co rút lại, trong lòng nghiêm nghị, chỉ cảm thấy một cổ áp lực nặng như Thái Sơn cùng viêm hỏa cuồng bạo, hình thành một cổ đại thế, nhảy vào trong cơ thể.
Nếu là Ngưng Đan sơ kì bình thường, rất có thể ở dưới một kích này vẫn lạc, cũng như trước kia diệt sát Thư Ngọc San.
Nhưng Hoàng Cửu Thông cuối cùng là Ngưng Đan hậu kỳ, tay áo nhẹ nhàng vẽ một cái, trước người hình thành từng đạo quang lưu màu xanh da trời, kéo dài tới phía trước, phảng phất vĩnh viễn không dừng lại.
PHỐC ông…
Cổ quang mang kia đánh vào vòng xoáy màu xanh da trời, bị hấp thu hơn phân nửa, lực lượng còn thừa đánh trúng Hoàng Cửu Thông, làm cho tay áo tóc tai hắn tung bay, pháp quang phòng ngự trên người chập chờn bất định, thần sắc trên mặt càng thêm ngưng trọng.
- Uống!
Hoàng Cửu Thông quát một tiếng, tay áo run lên, quang lưu màu xanh da trời kia đột nhiên nghịch chuyển phương hướng, bộc phát một hồi phong bạo, bên trong điện vân chớp động, tràn ngập một loại khí tức hủy thiên diệt địa, cường hoành bễ nghễ phản xung trở về, thoáng cái chấn Từ Huyền ra bên ngoài hơn mười trượng.
Thân thể Từ Huyền ở giữa tầng mây, liên tục mấy lăng không trở mình, quanh thân di động tầng ngân cương bang bạc, "Xèo...xèo" rung động, rất nhanh "Răng rắc" một tiếng bị xé nát.
Bất quá điện vân tàn thừa màu xanh da trời kia, còn chưa đủ để tổn thương Từ Huyền.
Hô!
Từ Huyền dựng ở tại chỗ, sắc mặt biến huyễn, Ngưng Đan hậu kỳ cường giả này, quả thực có được chi năng quỷ thần khó lường, vô luận cấp độ lực lượng, hay là cảnh giới áo nghĩa, đều hơn xa Ngưng Đan sơ kì quá nhiều.
Cũng may trong cơ thể Từ Huyền đồng thời diễn hóa Hỏa chi tâm cùng Thổ tỳ. Nguyên lực hùng hồn, hơn xa cùng giai, còn nữa cấp độ Thổ Nguyên lực tương đối cao, Hỏa nguyên lực còn có thể chuyển hóa làm Thổ Nguyên lực.
- Tiểu tử! Để mạng lại…
Hoàng Cửu Thông như tên đã lên dây, không phát không được, hôm nay vô luận như thế nào, cũng không thể bỏ mặc đối phương!
Từ Huyền cũng không chịu thua, trong cơ thể nắm giữ hai chủng Nguyên lực, cộng thêm khí lực cường đại, thủ đoạn công kích tầng tầng lớp lớp.
Bang bang nhảy nhảy oanh…
Giữa tầng mây hai đạo thân ảnh giao thoa bất định, đặc biệt hoa quang va chạm ra thành từng mảnh khí hà rực rỡ tươi đẹp, đánh cho phong vân biến sắc, sấm sét điện thiểm.
Rất nhiều Tu Giả phía dưới đang xem cuộc chiến đều ngừng thở, vô cùng rung động.
- Cái này là lực lượng của Ngưng Đan kỳ sao?
Một vị Tu Giả Luyện Thần Kỳ, trợn mắt há hốc mồm, đây là lần đầu hắn nhìn thấy Ngưng Đan cường giả giao chiến.
- Ngưng Đan bình thường chiến đấu, không có khả năng có thanh thế tràng diện bực này.
Bên cạnh một vị Luyện Thần lão giả lớn tuổi thở dài, trong ánh mắt lộ ra vô cùng kính sợ, cùng với khát vọng.
Sưu sưu sưu…
Đúng lúc này, một chỗ trong Thiên Xà trại, bay tới một đội Tu Giả thân mặc đồng phục chấp pháp, ước chừng hai ba mươi người.
- Các ngươi xem, người Chấp pháp đoàn đến.
Không biết ai hô nhỏ một tiếng.
Thủ lãnh đội ngũ Chấp pháp, là một vị Đại Hán thân hình bưu hãn giống như thiết tháp, người này tay cầm một thanh Cự Phủ tử sắc, khí tức trên người hung hãn, chấn nhiếp Tu Giả tứ phương, nghiễm nhiên cũng là một vị Ngưng Đan kỳ.
- Thiết Chiến đại nhân, ở bên kia có Ngưng Đan kỳ chiến đấu nháo sự.
Bên cạnh một vị Tu Giả chấp pháp, tất cung tất kính nói.
Thiết Chiến suy nghĩ thoáng một phát, Cự Phủ tử sắc trong tay lộ vẻ hung sát khí, chậm rãi bay tới gần.
Hô oanh ——
Một mảnh khí lãng cuồng bạo xông mạnh mà đến, một đám Tu Giả chấp pháp ở sau lưng đều đứng không vững, thiếu chút nữa từ giữa không trung rơi xuống phía dưới.
Tiếng nổ cùng khí tức chiến đấu kia, càng ngày càng mãnh liệt.
Tâm thần Thiết Chiến rùng mình, vốn có cường thế cùng sát khí, lập tức tiêu tán hơn phân nửa, đợi cho hắn chứng kiến phía dưới cháy đen, không khỏi hít một hơi lãnh khí.
- Dừng lại!
Thiết Chiến đột nhiên thò tay, ánh mắt trông về phía xa, thấy rõ một người trong đó, chợt nói:
- Nguyên lai là Hoàng Cửu Thông!
- Đại nhân, chúng ta có nên ngăn bọn hắn lại hay không.
Một thủ hạ cẩn thận từng li từng tí nói.
- Ngu ngốc! Ngưng Đan hậu kỳ chiến đấu, ngươi không cần mạng nữa sao.
Trong mắt Thiết Chiến hung quang trừng lớn, thủ hạ kia sợ tới mức toàn thân run rẩy.
Thiết chiến là một vị Chấp pháp trưởng lão của Thiên Xà trại, tu vi Ngưng Đan trung kỳ, phóng nhãn vùng này, coi như là đại nhân vật, người dám xúc phạm cũng không có mấy.
Bất quá lúc này, đối mặt hai thân ảnh đại chiến giữa tầng mây kia, hắn không dám đơn giản nhúng tay.
- Người cùng Hoàng Cửu Thông đại chiến nọ là ai?
Thiết Chiến lên tiếng hỏi thăm.
- Báo đại nhân, hắn là Thiên Nguy bảng bài danh thứ chín Diệt tâm thiếu niên, cũng là Luyện khí đại sư Thiên Xà trại Từ Huyền. Chỉ là không ngờ tới, hắn tấn chức Ngưng Đan, lại có thể giao thủ cùng Hoàng Cửu Thông.
Bên cạnh một vị dị tộc lưỡi dài mũi to, cung kính đáp.
- Diệt tâm thiếu niên? Từ đại sư? Bản trưởng lão cũng có chỗ nghe thấy, ngươi xác định giờ phút này cùng Hoàng Cửu Thông chiến đấu chính là hắn?
Vẻ mặt Thiết Chiến kinh nghi.
- Đúng vậy, chính là hắn, lúc trước người này vừa tới Thiên Xà trại, giết chết Xà Lục ta đã chú ý tới.
Dị tộc lưỡi dài mũi to rất khẳng định nói.
- Một Tu Giả mới vào Ngưng Đan, vậy mà có thể chống lại cùng Ngưng Đan hậu kỳ.
Trong mắt Thiết Chiến vạn phần kinh dị, không thể tưởng tượng nổi.
Mà đúng lúc này, tranh đấu trên trận biến hóa tái sinh.
Oanh…
Trong đó một thân ảnh vượt qua vân tiêu, trong tay một kiện Phương Thiên Họa Kích màu vàng lợt chém ra, "Ông" bỗng nhiên hóa thành hơn hai mươi trượng, trên thân kích dâng lên ánh sáng chói lọi, viêm khí hồng, hoàng giao thoa, xuyên qua tầng mây, nối thẳng thiên tiêu, dẫn động một hồi viêm khí gió bão, dùng xu thế khai thiên tích địa, trảm lên trên người Hoàng Cửu Thông.
- Đó là pháp bảo gì!
Vô số Tu Giả trong Thiên Xà trại, đều nhìn chằm chằm vào Phương Thiên Họa Kích cực lớn kia, trong lòng run sợ.
Trường kích hạng nặng kia, thoáng cái tăng vọt cực lớn, mà lại chém ra một kích thần uy như thế, vẻn vẹn khí thế bễ nghễ bá đạo này đã chấn nhiếp toàn trường.
Vô số Tu Giả, ngừng thở, hoặc sợ hãi, hoặc hưng phấn, các loại cảm xúc đặc sắc lộ ra.
- Đó là Bảo khí gì!
Ngưng Đan hậu kỳ Hoàng Cửu Thông, trong mắt lộ ra một tia kinh gấp, khí kình cường hoành tàn sát bừa bãi kia, lại để cho quần áo hắn tung bay, áp bách trầm trọng cùng khí tức cương liệt, tập trung bao phủ một khu vực, muốn tránh cũng không được!
Hắn hít sâu một hơi, sừng sững tại chỗ, không tiến không lùi, hai tay bấm niệm pháp quyết, đẩy ra một tầng ánh sáng cùng điện xà màu xanh đậm, trước người hình thành một bức tường màu xanh da trời.
Keng PHỐC…
Một kích thần võ bá đạo kia, trảm ở trên bí thuật phòng ngự của Ngưng Đan hậu kỳ, lúc đầu sinh ra một tiếng va chạm nổ mạnh, chỉ thấy màn sáng kia tán loạn, hào quang ảm đạm, rất nhanh "Răng rắc" một tiếng, bị ngạnh sanh bổ ra một lổ hổng, sắc mặt Hoàng Cửu Thông đột biến, mọi người trên trận cũng ngừng thở.
Phốc phốc…
Phương Thiên Họa Kích cực lớn, bá đạo bễ nghễ, cương liệt cuồng bạo, rất nhanh đột phá phòng ngự bí thuật kia, bức tường trước người Hoàng Cửu Thông, không thể ngăn cản quang trảm đột phá, đồng thời một cổ lực đạo kinh khủng tuyệt luân xông tràn vào thể nội.
Thân hình Hoàng Cửu Thông cấp tốc hạ xuống, thần sắc hoảng sợ, khuôn mặt trở nên trắng bệch, không nghĩ tới lấy tu vi đối phương, vậy mà có thể uy hiếp mình.
Nhưng mà, hắn cuối cùng là Ngưng Đan hậu kỳ cường giả danh chấn một phương, ở thời khắc nguy cấp, kinh hoảng trên mặt hắn lập tức thu lại, pháp lực nhanh chóng thu về thể nội.
Ông!
Cùng lúc đó, trường bào bằng linh tơ đặc thù dệt thành trên người hắn, tách ra một tầng thủy quang nhu hòa màu xanh da trời, nhanh chóng lưu chuyển, ở dưới ngưng mắt nhìn, bên trong thâm thúy mênh mông, phảng phất một mảnh biển lớn tĩnh mịch, phát ra khí tức lạnh buốt đặc biệt.