Một Mình - Ban Đêm

Nơi chia xẻ với nhau những tâm sự, cảm xúc...trong cuộc sống hằng ngày

Moderators: littlehoney999, Ngươi vien xu, A Mít

Một Mình - Ban Ðêm

Postby Thuvang » 21 Sep 2018

Image


Một mình - Ban đêm.


Đêm một mình.
Ta có thế giới riêng, chân thành, mộc mạc...

Khuôn mặt với lớp da thật, dăm ba nếp nhăn nơi chuôi mắt, vài chỗ lốm đốm, không hoàn mỹ, quần áo tầm thường không gò bó.

Ngồi yên với đêm, muốn cười thì cười, chắc chắn đó không là nụ cười xã giao, một nụ cười đôi khi pha lẫn chút dối lòng.

Với đêm một mình, không phải cẩn thận, nhường lời, nhường chỗ, cứ ngồi đó, nghĩ gì cũng được, tùy theo tâm trạng của mình.

Không có bài thơ bản nhạc nào, vỡ kịch, hay tuồng tích nào làm cho mình ngồi khóc, chỉ trừ khi, mình nhận thấy mình trong đó. Đêm cũng là một tác phẫm, viết rất khóe, mà người ngồi kề bên, rất dễ dàng bắt gặp mình... giữa một màn đen mỏng mảnh, bóng chập chờn, làm long lanh lòng dạ.

Đêm đã âm thầm choàng lên vai người từ lâu lắm. Một vòng tay, không cần lên tiếng gọi mời, một vòng tay được bắt gặp với khuôn mặt thật thà, ngẫu nhiên, giúp cho ai đó trong đêm sẽ không cảm thấy cô đơn, không cảm thấy lẻ loi và đơn điệu.

(còn tiếp)
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, Tố Cầm

Re: Một Mình - Ban Ðêm

Postby Thuvang » 28 Sep 2018

Cái bình yên của đêm đã làm tâm tình con người mềm mỏng một cách lạ thường. Tôi cảm nhận là như vây.

Con người sống trên đời, dù tài tình cách mấy, thì cái thương, cái ghét cũng chi phối ít nhiều, có khi chi phối cả ngày. May mắn là, trời đất phân chia ngày và đêm để con người tạm ngưng lại mọi sinh hoạt, rồi có thể ngồi một mình, nằm một mình để có dịp lắng trong, gạn đục, tâm tư tình cảm của mình.
Tạo hóa hay thật, nhật nguyệt phân minh.

Có ban đêm và được một mình mới biết mình nhớ gì, cần gì. Mình mới dịp bày biện cõi lòng mình ra theo bề mặt, để rồi nhìn rõ, ngắm rõ hơn và nhận diện tốt xấu, tròn vuông.

Ngày trôi qua, đêm lại đến. Nhưng không quên, chỉ có ngày mới cho mình những luồng nắng ấm. Cái cần thiết để sinh tồn vẫn là ngày.
Với đêm xin đừng chờ sáng, hãy để đêm sống một cách chầm chậm bên cạnh mình.

Tôi thường tập cho mình thói quen ngồi với đêm để biết mình đã làm gì, nói gì hồi sáng này, hồi chiều này, để cố tránh về sau những lỗi lầm trong giao tiếp, trong công việc mưu cầu sự sống hàng ngày. Chỉ có lúc đó, mình mới nhìn sự việc một cách phân minh, không xem cái tôi là trọng, chỉ có ánh mắt của chính mình nhìn vào mình.

(còn tiếp)
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, Lien 53

Re: Một Mình - Ban Ðêm

Postby Thuvang » 06 Oct 2018

Đêm hôm qua, ngủ không ngon. Thức dậy, mở mắt, nhìn cửa sổ, lại ngáp, tung mền, bước xuống gường...v.v, cũng khá là nhiều việc để bắt đầu cho một ngày.

Vì không muốn không gian nhàm chán, nên con người cứ mặc tình suy nghĩ, tính toan. Sân thềm thì vắng lặng. Buổi tối nào cũng vậy. Đêm thì đen mà đôi mắt thì vẫn thấy? Thấy rõ nữa là khác. Cái tạo nên trằn trọc, thao thức, nhức đầu là do chỗ này đây.

Sâu thẳm trong lòng ai, thì cũng có một vài câu chuyện, dẫu xa xưa nhưng vẫn giữ hoài day dứt, trở thành quen thân hơn bằng cách qua từng đêm nhớ lại...

Tự hỏi mà không có câu trả lời, hay không cần trả lời:

Không biết lúc này... ra sao, đang làm gì... một chút đau, một chút nuối tiếc. một chút buồn, một chút trách cho bản thân mình, đưa đến, đưa đến, mặc kệ trăng sao trên bầu trời đã mòn mỏi khi một đêm nữa lại sắp tàn.

Mà nghĩ cho cùng, cũng phải thôi, vì có ân tình với ai đó, thì tự dưng làm sao biến mất được, mọi buồn vui đều nhớ, nhớ mãi, có khi còn tìm cách nhắc hay kể cho người khác nghe... ngày xưa như thế này, thế kia.

Đêm lại là khoảng thời gian tốt nhất để mải mê nhìn, nhìn sâu từng góc cạnh.

Bởi vì điều lẩn quẩn này cứ xảy ra, nên với tôi:
Ban đêm, đừng mỉm cười nếu thấy lòng nhói đau. Muốn khóc, cứ khóc. Đừng dối lòng, khi chung quanh mình chỉ là một bóng đêm thân thiện.

Nhưng, phài luôn nhớ rằng...
Ban đêm, ai cũng cần phải ngủ?

(còn tiếp)
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, Lien 53

Re: Một Mình - Ban Ðêm

Postby Thuvang » 14 Oct 2018

Hạ qua, Thu đến. Thời tiết xoay trở từ oi bức sang man mác, pha chút lành lạnh về chiều, đối với những ai thích dạo phố thì chỉ cần khoác lên mình chiếc ấm mỏng, nhẹ là đủ.

Sáng tinh mơ, là lúc sẽ được dịp nhìn ngắm những hạt sương còn long lanh đọng trên phiến lá, chào mừng một ngày mới bắt đầu

Buổi chiều, gió thì không mạnh, nắng thì chợt vừa mới tắt, bầu trời hình như điểm trang riêng cho mình một vẽ đẹp mơ màng, lãng mạng pha lẫn nét dịu hiền. Hòa vào cảnh sắc ấy, là từng đàn, từng đàn chim tung tăng đang cùng nhau bay về tổ, khiến cho người nhìn, khó ai ngăn được cho mình bao cảm xúc dâng tràn. Lặng thầm, chìm đắm trong xa xôi , cao ngất tầng mây kia, tựa hồ nghe như một lời nhắn nhủ "... xa nhau đủ rồi... ta phải về gần nhau thôi..."

Còn về đêm, đêm lúc này về sớm hơn. Màn đen của tối thì cũng giống như những mùa qua. Duy nếu, đối với người sống một mình, thì cảm giác thư thả và những điều thầm kín trong lòng sẽ nằm gọn vô tư hơn, không còn tính cách yếu đuối đẩy đưa vào một nơi chốn mà chủ nhân nó gọi là thổn thức.

Mùa Thu đẹp, ai cũng lên tiếng khen như thế, quả là không sai chút nào.

Ngồi với mùa Thu, trên chiếc ghế đặt sau vườn, tay cầm ly trà nóng mật ong, đôi mắt vòng vèo ngó vào đêm. Hàng cây vẫn đó, chơi vơi mà sừng sững, lá thì từng chiếc cứ đong đưa, dạt theo chiều gió tạo thành một âm thanh xào xạc vô cùng quen thuộc... Ngần ấy thôi, chung quanh tôi, tôi thật sự cảm ơn cuộc đời mình đang có, và tận cùng trong thâm tâm, tôi biết niềm vui của một cuộc đời thật là vô cùng bình dị.
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, Tố Cầm

Re: Một Mình - Ban Ðêm

Postby Thuvang » 28 Jul 2020

Image
(HÌnh trên mạng)

SÓNG ĐÊM
-----------

Thời gian sau này, tôi đã từng nghĩ, những nỗi buồn, những dang dỡ trong quá khứ không còn sức tác động đến tôi nữa. Nhưng đêm qua, một giấc mơ lại đến, giấc mơ có những ngày tháng cũ làm tôi giựt mình thức dậy, lòng dạ cảm thấy buồn buồn.

Bực bội, vì giấc ngủ bị cắt đứt giữa chừng, rồi tự dưng mang nỗi buồn âm ẩm, tôi càu nhàu trong bụng.
Thông thường, thì tôi chỉ cần ngủ đủ một thời gian nào đó, không là nhiều so với bảng chỉ dẫn về giấc ngủ với lứa tuổi như tôi.

Biết sao giờ, đã lỡ mở mắt. Cố nằm yên, nhủ thầm dỗ giấc ngủ lại, tôi lại nhớ má:
- Phải chi còn má...
Là con gái, thì ai cũng thích nuông chiều, mà hình như chỉ có má tôi là chịu khó nuông chiều tôi thôi. Những ngày tháng với má, đó là những ngày tháng thần tiên nhất trong đời tôi.

Vốn dĩ, từ đó tới giờ, tôi không cần có một tình yêu vĩ đại gì cả, không cần chi một cuộc sống xa hoa, mà chỉ muốn sống giản đơn theo cách mà mình thích, giản dị ngay cả trong lời nói, tiếng cười, trong cách ăn, lối uống. Xấu hoắc mà vui. Nhưng cái lắc lẻo của cuộc đời, cái rườm rà vướng vít mà tôi phải đeo mang, là không hiểu sao tôi lại thích một mình suy tư, điều này không phải là điều đơn giản lắm, chưa nói là bị bình phẩm rảnh rổi sanh nông nổi.

Mà cũng có lẽ, một phần khi còn là đứa trẻ, tuổi vừa học cấp một thôi, tôi đã để tâm hồn mình hòa vào những câu chuyện cổ tích quá nhiều. Bằng sự ngưỡng mộ, bằng lòng yêu thương những nhân vật trong câu chuyện, tâm hồn tôi thực sự đã biết tổn thương theo tiến trình câu chuyện, biết khóc sụt sùi, rấm rứt, rồi ráo riết đọc hết để có thể nở được một nụ cười mãn nguyện.
Có hay không có sự ngẫu nhiên, qua đấy, tôi đã tự xây cho mình một thế giới riêng cho cuộc sống chính mình. Một thế giới như là cổ tích, có mở màn là nước mắt, rồi có buồn, có tốt có xấu, để cuối cùng kết cục sẽ phải là hạnh phúc.

Hiện tại, trong căn phòng, chỉ có mỗi một người, bóng đêm thì không thể nào nhìn rõ mặt tôi, nên đó cũng là lý do cho phép những cảm xúc mặc sức phơi bày.
Cảm xúc trong đêm nay tha hồ mà thay đổi, từ buồn đến suy tưởng xa xôi, rồi đến cảm giác vui vui.
Thực tế thì, cuộc sống luôn đi kèm với những điều không biết trước, có khi là không giải thích được, do đó mới có hai chữ "số mệnh" dùng để lý giải, mặc dù không chính chắn nhưng cũng có đa số gật đầu chấp nhận. Sống cùng với sự biến đổi của cuộc đời theo thời gian, có khác chi người ngồi đọc một quyển sách, đọc một cách say mê một câu chuyện mà mình là nhân vật chính trong ấy.
Cuộc đời, nếu có thể gắn vào đó những "nếu như" thì chắc không còn phải buồn nhiều.

Ngước đầu lên, nhìn thấy vạn trăng sao, với bầu trời lồng lộng, bao la quá, đẹp quá, ai ai cũng được chia đều một góc, tha hồ mà hưởng thụ. Một cảm giác bình thản lan dần. Mọi thứ cảm giác tự ti, buồn bã biến mất ngạy

Nằm gặm nhấm cuộc đời trong giữa chừng tối nay, bao nhiêu là đủ rồi, vì nó là một vỡ tuồng dài, dài lắm.
Tôi quyết định ngưng lại, không suy nghĩ nữa, vì nếu tiếp tục, sẽ khiến cho lòng mình háo hức, quày quả trở về nơi xuất xứ, mà đó lại là điều không mang lại chút gì thảnh thơi và cũng là việc không thể nào làm được. Cuộc đời tuy nhiều thăng trầm, trải qua những lượt sóng phong ba, nhưng lại là cách cho mình biết sức sống từ bên trong của một con người là như thế nào.
Cuộc đời là một dòng sông, mọi dòng sông đều chảy, có lúc cạn, lúc sâu, lúc ngoằn ngoèo, lúc hẹp té nhưng con nước vẫn chảy, thì hãy tận hưởng, bởi không có gì là tồn tại mãi mãi.
Một cơn gió thổi nhẹ, luồn qua khung cửa sổ, đó cũng xem là cái phút chốc may mắn trong mùa hè năm nay.
Ừ, nói cho cùng, đừng làm mất đi cảm giác, hãy để nó tuôn tràn. Vì lúc mình mất đi cảm giác, mình sẽ mất đi những thứ chung quanh, mất đi cả sự yêu thương từ mình, và từ người khác. Hiểu đơn giản như hồi bé, người mẹ rất đau lòng khi nhìn đứa con sau mỗi lần bị vấp ngã, con đau một, mẹ đau mười. Người với người cũng vậy. Thấu hiểu mình, cảm thông, thương người, giúp người dù trong một khoảnh khắc rất nhỏ trong đời, vẫn là niềm vui cho nhau. Xem ra, cái khổ của cuộc đời là những bậc cầu kết nối cảm xúc giữa người này với người khác, mặc dầu có khi mình phải cố quên, cố lãng tránh vì không thể làm gì được, chỉ lặng lẽ quan sát và nguyện cầu.

Mai đây, mình vẫn cứ mỉm cười, niềm vui cho đi, nỗi buồn tan biến. Đối với mọi người, bản thân là gì của nhau cũng được miễn là mình biết mình khóc, biết mình cười, biết cuộc đời bằng tấm lòng trắc ẩn. Đừng để đứng gần nhau mà vẫn không thể biết mặt nhau. Đừng đi quá nhanh, cứ đi chậm lại, rồi sẽ có người song bước trên đường trần.

Giấc mơ tối nay, con sóng đêm chợt đến, có phải chỉ là tiếng nói từ đáy lòng tha thiết, mong mỏi yêu thương từ những dấu ái xưa, từ những hình ảnh thật tầm thường mà thân thương quá đổi.

Cho là vậy đi, tôi quay vào tự nói với mình:
- Đêm đã khuya lắm rồi, đêm bây giờ là đêm trường tĩnh mịch, ngoài đường không bóng người, không tiếng xe, cây cỏ cũng đang lặng lờ say ngủ.
Dỗ lại giấc, ngủ thôi. Sáng thức dậy, chắc chắn rồi sẽ có những tia nắng ấm chực chờ ngoài cửa như mọi ngày.

Nhắm mắt, người buông thả. Từ trong hốc mắt chẳng hiểu sao lại có giọt rưng rưng...

Thuvang
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, Ngươi vien xu

Re: Một Mình - Ban Ðêm

Postby Ngươi vien xu » 07 Aug 2020

:hoa: Giờ chị Thu Vàng tha hồ mà thả hồn mình vào trong các bài viết nhé. Viết cho chính mình và cho cả tháng ngày..
Hay lắm chị :vt: :vt: :tốt:
......
Em cứ đến cứ đi và cứ khóc
Ta đã đi rồi ta lại sẽ về

User avatar
Ngươi vien xu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $59,160
Posts: 1548
Joined: 28 Feb 2006
Location: USA
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Ngươi vien xu từ: Thuvang

Re: Một Mình - Ban Ðêm

Postby Thuvang » 10 Aug 2020

Rất vui khi gặp lại anh.
Thì lúc này ở nhà, rảnh thì có rảnh. Vìcó muốn đi đâu cũng đâu đi được, đi đâu cũng vắng vẻ, lại thêm hồi hộp... Có tháng trước, mướn cái xe RV, ăn ngủ trên xe, chạy tới chỗ nào có cảnh đẹp mà vắng người thì ngừng lại ngắm cảnh, khỏi vào khách sạn, nhưng vẫn thấy buồn hơn mọi lần.
Nhưng kỳ thiệt, rảnh thì có mà khó viết như hồi đó, anh Nguoi Vien xu ơi. Hồi trước hả, phải đợi chiều tối, khuya khuya mới có thời giờ viết mà viết ghiền, còn bây giờ thấy sao sao, không thoải mái thả mộng giăng mơ gì được... Covid 19 cứ chen vào... hihi

Thân chúc anh và gia đình mọi sự an lành nha. :hoa:
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Ngươi vien xu

Re: Một Mình - Ban Ðêm

Postby Ngươi vien xu » 11 Aug 2020

chà cái vụ mướn chiếc RV ăn ngủ trên xe hay á! sẽ có lần mình cũng bắt chước như vậy! mà Thu Vàng cho hỏi thêm chút là mướn ra sao? bao nhiêu 1 tuần hay tháng và có thể cho mình link trang web được không? Rất cảm ơn
......
Em cứ đến cứ đi và cứ khóc
Ta đã đi rồi ta lại sẽ về

User avatar
Ngươi vien xu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $59,160
Posts: 1548
Joined: 28 Feb 2006
Location: USA
 
 

Re: Một Mình - Ban Ðêm

Postby Thuvang » 13 Aug 2020

Thích lắm anh NVX ơi. Bao nhiêu ngày đi là bao nhiều đêm mình ngủ dưới bầu trời bao la, tha hồ mà ngắm cảnh về đêm. Tui đi nhằm lễ July 4 và trúng vào một ngày rằm, đêm đó nằm ngủ, ngước nhìn ánh trăng tròn trịa, mà mê hồn luôn...hihi và còn nhiều nhiều nữa.
Anh vào Craigslist rental RV, anh chọn người chủ và xe luôn. Chủ xe sẽ hướng dẫn mình chu đáo hầu như tất cả mọi thứ cho cuộc du lịch mình anh à. Mình nhận xe trước 1 ngày, mình lau chùi theo ý mình, rồi sắp vật dụng, đồ ăn thức uống mình lên xe... Trên xe thì có một nhà tắm, 1 nhà vệ sinh, 1 bếp với microwave, coi như đủ hết , chỉ không có lò nướng, nhưng mình có thể mang theo lò barbecue của riêng mình,
Tui thì đi 2 tuần, tính ra khoảng 300/1ngày, xe có thể ngủ được 8 người. Đó là tiền xe, còn ngoài ra mình phải trả tiền đậu xe, phải đậu xe vào ban đêm để mình bơm nước, xả nước dơ ra, chỉ trong parking đó phải có hệ thống ống để gắn vào xe, giá parking cũng nhiều giá từ 40 đến 80, 100, giá rẻ thì chỉ để bơm nước và xả nước, chứ không nhà giặt đồ, nhà tắm, phòng tập thể dục... Tui có 2 đêm thơ mộng, vì xe đậu dọc mé sông ở Texas (sau khi đã vào parking tắm rửa và chuẩn bị nước đầy đủ nha anh, rồi mình chạy ra mé sông)
Thời gian này đi thì những danh lam thắng cảnh đều đóng cửa, nên hơi buồn là chỗ đó, nhưng an toàn mà.
Nói tiếp sau nữa nha anh. :)
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Ngươi vien xu

Re: Một Mình - Ban Ðêm

Postby Ngươi vien xu » 17 Aug 2020

dạ, cảm ơn chị rất nhiều, để coi tình hình dịch bệnh sao đã rồi mới tính tiếp chị nhé
......
Em cứ đến cứ đi và cứ khóc
Ta đã đi rồi ta lại sẽ về

User avatar
Ngươi vien xu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $59,160
Posts: 1548
Joined: 28 Feb 2006
Location: USA
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Ngươi vien xu từ: Thuvang

Re: Một Mình - Ban Ðêm

Postby Thuvang » 19 Aug 2020

Dạ, đúng rồi anh ơi, lúc này không nên đi là phải. Tui đi, vì có mấy cháu nhỏ, mỗi năm đều thưởng cho chúng một chuyến nghỉ hè đi chơi xa, sau một năm học tập (dự tính hè này là đi cruise vacation, book rồi từ tháng 10/2019, rồi đùng cái dịch bệnh, nên đành chuyển kế hoạch), chớ thât ra, lúc này cũng không có chỗ vui chơi, mặc dù đã chọn ngày July/4.
Hôm nay Cali đã là tiểu bang trong tình trạng khẩn cấp về cháy rừng. Niềm vui lại càng khan hiếm hơn nữa...
Thân chúc anh và gia đình mọi sự an lành! :hoa:
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 


Return to Tuỳ Bút và Văn sáng tác



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 6 guests