Phải có mất mát thì mới biết quí trọng cái mình đã có.
Bây giờ Mẹ đã về nơi thiên cổ vì vậy những chữ nghĩa sau này đều dành cho một hình bóng đã xa xôi.
Có như vậy, để vĩnh viễn hình bóng ấy sẽ không bao giờ nhạt nhòa trong tâm trí của tôi.
Thế Giới Bên ConTrong bộn bề đời con chỉ khóc
Lấy thương lấy nhớ vỗ về đau
Đi trên quạnh quẻ thân cô độc
Manh áo tha hương chậm lệ trào
Trong mệt mỏi đời con chẳng trách
Nâng niu giấc mộng thuở nằm nôi
Tiếc rằng Cha Mẹ còn đâu nữa
Nấm mộ dương gian cách biệt rồi
Trong mỗi ngày qua con lạ lẫm
Vì không Cha Mẹ dẫn đường đi
Nghe muôn trống vắng từ lòng dạ
Khổ ải chơi vơi tự níu ghì
Trong vạn niềm riêng con muốn giữ
Là tâm tư Mẹ tóc màu mây
Là lời khuyên nhủ tan ô trọc
Thế giới bên con... đã đủ đầy!
Thuvang