Lặng Nghe...Lặng nghe tim tiếng vang mong manh lạ
Khẽ khàng đều như lá rụng mùa thu
Qua bao năm vẫn hát điệu như ru
Từ thơ dại đến khi mòn chân bước
Lặng nghe lời nến khuya tia xuôi ngược
Đảo quanh đời mấy lượt sáng tí ti
Cho trần gian người ở và người đi
Thả thương nhớ vào vùng tim trống rỗng
Lặng nghe hồn từng chiều qua mơ mộng
Tưởng tượng mình có được những ngày xưa
Trời bây giờ rất ít những cơn mưa
Người bận rộn tập quen dần cơn nóng
Lặng nghe cõi xa xăm thênh thang lộng
Đưa người về phố xá cổng bình yên
Để đêm thâu lòng dạ giấc triền miên
Quên lãng hết được thua trong cuộc sống
Lặng nghe biển xé nát từng con sóng
Bạc trắng đầu bọt vấn mảnh tang thương
Mong rồi đây xóa hết những đoạn trường
Vừa vặn mơ với mỗi một điều toan tính
Lặng nghe nhau giữa tâm tư thầm kín...
Thuvang