buồn hay vui
Ghé một quán bún phở hủ tiếu cơm ở gần ngã tư Bảy Hiền tại Sài Gòn lúc 10 giờ đêm. Chưa kịp đặt món thì đã thấy những bàn tay chìa ra mời mua vé số. Tôi cố tìm xem trong đám đó có gặp lại câu bé khoảng trên mười tuổi bán vé số mà kỳ trước ghé, tôi đã mời cậu bé ăn cái gì cũng được. Lý do tôi sợ trúng độc đắc mà không sống ở VN nên chẳng mua vé số làm chi. Sau khi kêu đĩa cơm với cái đùi gà, cậu bé cứ ngồi nhìn mãi, chần chờ mà không chịu ăn. Hỏi tại sao?
- Con muốn đem về cho em con ăn chung!
Lần này thì gặp một cô bé, cũng được mời ăn và cô bé cũng không ăn, mà xin được phép mang về nhà để cùng ăn với mẹ.
Tô hủ tíu được mang đến, cô bạn ngồi bên thắc mắc sao thiếu một con tôm. Bà chủ quán cùng nhân viên bu lại, bới cái tô đó lên và cuối cùng cũng tìm được con tôm tí teo đó lẩn trốn trong đám bún. Hú hồn!
Nếu tôi là chủ quán, thì chỉ việc tặng thêm cho người khách một con tôm nửa, thì có nghèo thêm tí nào đâu nhỉ