[center]
LỜI THỀ CỎ MAY
Làm sao quên được tuổi thơ
Tuổi vàng, tuổi ngọc - Tôi ngờ lời ai
Thuở ấy tôi mới lên mười
Còn em lên bảy theo tôi cả ngày
Quần em dệt kín bông may
Áo tôi cúc đứt, mực dây tím bầm
Tuổi thơ chân đất đầu trần
Từ trong lấm láp em thầm lớn lên
Bây giờ xinh đẹp là em
Em ra thành phố dần quên một thời
Về quê ăn Tết vừa rồi
Em tôi áo chẽn, em tôi quần bò
Gặp tôi em hỏi hững hờ
"Anh chưa lấy vợ còn chờ đợi ai?"
Em đi để lại chuỗi cười
Trong tôi vỡ một khoảng trời pha lê
Trăng vàng đêm ấy bờ đê
Có người ngồi gỡ lời thề cỏ maỵ
Phạm Công Trứ
~ o O o ~
HOA CỎ MAY
Em không phải là hoa hồng đâu anh
Kiêu sa thế giữa muôn ngàn hoa cỏ
Em chỉ xin làm bông may nhỏ bé
Vì yêu đời nên lưu luyến nhân gian
Chỉ buồn mình sao trót quá đa mang
Cứ lặng thầm níu chân người qua lại
Dẫu biết đời còn nhiều ngang trái
Cứ níu giữ hoài mà có được gì đâu!
Mỗi người đi qua tặng em chút nỗi sầu
Họ vô tâm mang tình em di mất
Liệu có lúc nào không họ nhận ra sự thật
Khi quay về còn tìm được em chăng
Em chỉ là loài hoa cỏ không hương
Anh đi qua nếu có thấy lòng trăn trở
Có cảm thấy bông may bé nhỏ
Giúp tâm hồn níu giữ bước chân ai!?
Nguyễn Phi Nga
~ o O o ~
HOA CỎ MAY
Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
Tên mình ai gọi sau vòm lá
Lối cũ em về nay đã thu
Mây trắng bay đi cùng với gió
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
Thơ viết đôi dòng theo gió xa
Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói
Ai biết lòng anh có đổi thay
Xuân Quỳnh
~ o O o ~
HOA CỎ MAY
Hồn anh như hoa cỏ may
Một chiều gió cả bám đầy áo em.
Nguyễn Bính
[/center]
Có trúng bài nao chưa chị MC hihih
Cỏ còn nhiều lắm