Em Học Cách Yên Lặng Để Yêu Anh

Nơi chia xẻ với nhau những tâm sự, cảm xúc...trong cuộc sống hằng ngày

Moderators: littlehoney999, Ngươi vien xu, A Mít

Em Học Cách Yên Lặng Ðể Yêu Anh

Postby littlehoney999 » 11 Oct 2010

Em học cách yên lặng để yêu anh

(Eva.vn) - Anh đã không đi cùng em đến cuối con đường tình yêu, dù đã hơn một lần anh hứa.Bạn có những điều muốn nói nhưng không thể mở lời? Hãy truy cập Góc lãng mạn trên Eva.vn - Website hàng đầu dành cho Phụ nữ để gửi lời yêu thương của mình cho người ấy!



Đi qua những ngày mưa, tháng nắng yêu nhau, một ngày em chợt nhận ra cái mà em suy tôn là tình yêu trong lòng mình- sao mà nhạt nhẽo đến thế?! Em nhận được gì từ ngày yêu anh? Nỗi buồn nhiều hơn là niềm vui và hạnh phúc nếu không muốn nói là chịu đựng.

Dạo đó, chúng mình đi về chung một cái cổng, cách nhau chỉ một bức tường ngăn, đêm ngày gì cũng đều nghe tiếng vọng của nhau nơi hai khung cửa sổ. Duy chỉ có cái quỹ đạo thời gian là nghịch đảo nhau. Buổi sáng của anh là bắt đầu của một ngày mới với công việc lên lớp. Còn buổi sáng của em là những giấc mơ êm đềm đang cuộn tròn trong chăn ấm.

Ngày- chúng mình không gặp nhau. Đêm – anh gục đầu rồi thiếp đi bên những trang giáo trình thì em lại đang bận bịu với công việc tăng ca. Đôi lúc, em nghĩ tụi mình là hai đường thẳng song song, không có giao điểm trong cái quỹ đạo ngày và đêm ấy của trái đất. Nhưng đến một ngày chủ nhật, hai đường thẳng ấy cũng đã cắt nhau, vắt ngang qua cuộc sống của em, buộc chặt nó vào một nửa nơi anh.

Trái tim mình bỗng nhiều thêm lên những lần lỗi nhịp. Vậy mà vẫn không ai nói một lời. Cứ thế, chúng mình yêu nhau tự bao giờ?


Điều gì làm em muốn được đi dạo quanh con sông Hàn nhiều hơn khi đêm về? Em muốn tìm lại những giây phút tĩnh lặng của ngày trôi sau hơn 12 tiếng đồng hồ giọt ngắn, giọt dài mồ hôi, đầy uể oải và mỏi mệt. Và em biết, chỉ khi tựa đầu vào nơi bờ vai anh, mới cho em cảm giác êm đềm và bình yên. Em gửi những vu vơ con gái theo dòng trôi của con sông Hàn đang cuộn mình chảy, như lòng em, đang cuộn mình trong tất thảy những yêu thương. Những kỉ niệm về anh, về em và con sông Hàn đến một ngày bỗng làm dày lên những trang nhật ký em viết.

Mùa giáng sinh vào hội, trời làm mưa, ướt hết những con đường. Anh đem bàn tay mình che những hạt mưa tạt lên trán em. Sao mà dạo đó anh trẻ con thế nhỉ! Bàn tay năm ngón thì làm sao che được cho em cả một cơn mưa.

Chúng mình yêu nhau, đi qua một mùa mưa, một mùa nắng mà chỉ dám nắm tay nhau đi dọc những con đường vào đêm. Những ngày tình yêu phôi thai ấy, trong anh, trong em…khuyết một nụ hôn đầu.

Ngày đuổi ngày đi qua, đẩy em và anh về hai đầu khoảng cách, em mang theo những kỉ niệm bên anh chưa kịp gọi thành tên dạo đó, đi xa mãi con sông Hàn. Còn anh, mang theo bên mình những lời hứa hơn một lần anh đã hứa cho em.

Rồi không biết tự bao giờ, anh dần thành một người vô tâm với cảm giác, với suy nghĩ của người khác, người đó không ai xa lạ- là em- là người yêu anh. Ngày của em dài ra với sự mong đợi những dòng tin nhắn. Những đợi chờ trong mắt cũng đầy dần lên sau những ngày nghỉ cuối tuần. Anh không về thăm em. Những bài thơ em viết tặng khuyết tên người nhận, vật vã trên trang giấy bị vo lại và ném về phía góc tường. Úp mặt lên gối, rồi vùi vào những giấc mơ không thực, mặc nước mắt giàn dụa.


Giá như có anh ở bên lúc này, em sẽ cắn anh một cái thật đau. Cắn cho đến khi nơi cánh tay anh in những dấu răng lên ấy và tím bầm như lần trước, để lúc đứng dậy trở về phòng, anh phải mở chiếc đồng hồ đeo qua chỗ cổ tay bị cắn cho Tý không nhìn thấy. Em biết lần đó anh đau thiệt đau, thương lắm chứ, nhưng vẫn mặc kệ, để được ôm anh với danh nghĩa “chuộc tội”.

Một ngày, em nhận từ chị gái anh 15 cái tin nhắn, có khi là nhiều hơn thế nữa. Rồi nó cũng thành thói quen. Nghe tín hiệu tin nhắn từ điện thoại là biết của Tý. Có một lần, má hỏi em: “Thế con Tý yêu mi hay thằng Th yêu mi?” Em cúi đầu, cười với má để ngụy biện cho dòng suy nghĩ buồn thiệt buồn vừa ùa tới trong em. Má nói đúng, có khi nào người yêu em là chị Tý không hả anh?

Vậy mà, em đã cố đem những tình cảm của Tý để cân bằng với tình yêu anh dành cho em. Vậy mà, một mình em cũng đã đi qua được những ngày tháng mình xa vắng nhau trong sự dửng dưng của anh. Em buồn và rất buồn khi không thể nào ngụy biện cho những gì anh đã làm và cả những gì đang chảy loang trong suy nghĩ của riêng anh.

Sinh nhật em, anh không đến, 8/3 không một lời chúc mừng, ngày lễ Valentine không một cuộc điện thoại hỏi thăm, hay thậm chí những ngày em ốm anh cũng quên dành cho em một câu quan tâm: “Em khỏe chưa?”. Vậy mà, những hờn dỗi tự trôi về phương nào? Chúng mình vẫn yêu nhau đấy thôi, phải không anh?

Không có những ghen tuông, không có những giận hờn, không có những phút giây gần gũi, tự dưng tình yêu bỗng gồng mình trong tẻ nhạt. Những ngày tháng xa nhà, em viết gửi cho anh hàng chục những lá thư tay. Và mỗi đầu tuần, em lại biết mình đã thất vọng với chờ đợi. Em chưa bao giờ nhận về cho mình một dòng thư hồi âm. Em chỉ còn một thứ niềm tin là duy nhất để nuôi dưỡng những mầm rễ của tình yêu chúng mình.

Và rồi, hạnh phúc lại rạng ngời trên gương mặt em, mỗi lần bắt gặp ánh mắt anh khi em vừa đặt chân xuống bến xe quê mình. Một cái ôm, một chiếc hôn sau cùng, đã tự xóa đi những chuỗi ngày buồn của em mà không có anh cộng hưởng. Em rất dễ thõa hiệp.Em đã hoàn toàn thành một người khác từ dạo yêu anh. Cả chúng mình, cả câu chuyện tình của chúng mình cũng chợt hóa thành kỳ lạ với ít nhất một ai đó. Mặc kệ, mình vẫn yêu !


Mới sáng nay thôi, tất cả những điều đó đã trở thành cổ tích. Em không dám tin ở mình. Ừ anh nhỉ? Đã thành cổ tích mất rồi khi hai đứa mình xa nhau. Em khóc. Anh vẫn dửng dưng. Nỗi đau oằn lên trong em. Anh vẫn lạnh lùng. Và thế là anh đi. Không cho em được ôm anh một lần sau cuối. Anh quên đặt lên nơi má em một nụ hôn cuối. Thế mà, anh…đi. Bỏ mặc phía sau lưng, gió thổi tóc em rối bời, chạm vào đôi mắt nhưng không thể nào lau khô những giọt nóng hổi tràn ra từ khóe mắt em. Lời chia tay bỏ lửng giữa bâng quơ- anh đã để quên lại trong chiều vàng nắng lên những tàng cây.

Một ngày đầu hạ của em bắt đầu bằng sự kết thúc một câu chuyện tình như thế. Em buồn. Nhưng ngồi khóc mãi để làm gì khi biết nước mắt vẫn không thể mang anh về bên em. Và e đã học cách để cho nước mắt mình chảy ngược vào trong. Để má em không còn lo lắng nữa mỗi dạo nhìn đứa con gái úp mặt trên đôi bàn tay. Để má anh không còn buồn nữa mỗi dạo nghe giọng em trầm hẳn xuống trong điện thoại. Và, để anh không còn bận tâm chuyện tình cảm nữa mà lo cho kỳ thi tốt nghiệp sắp tới. Hãy để chỉ riêng em nhận về cho mình tất cả những nỗi buồn và niềm đau trong cuộc tình hai đứa.

Những năm tháng xa nhà sắp tới, em không cầu mong cho mình quên được anh, chỉ hy vọng, sẽ có một phép nhiệm màu nào đó bước ra từ tình yêu và sự đợi chờ của riêng em trên tháng năm, để một ngày, anh lại ra đón em nơi bến đỗ của hạnh phúc và bình yên.

Và em nghĩ một điều thật đơn giản rằng: Nếu cuộc sống mang đến cho chúng ta những niềm vui bất tận thì nỗi buồn mà ta nhận lại được là cũng không giới hạn. Em sẽ không cố gượng ép điều gì khi anh không thể. Em biết mình phải bắt đầu như thế nào khi nơi bến đỗ ngày mai em đến , sẽ chỉ có riêng em với những vui buồn, không còn có Tý và anh bên cạnh.

Nếu như tình yêu của anh dành cho em, lúc mang đến rồi lại mang về cũng trong im lặng. Thì bây giờ, em cũng học cách im lặng để yêu anh.



(Theo Tintuconline)

Em không làm thi nhân hay thi sĩ
Em chỉ làm tri kỷ của riêng anh :luv: :ôm:

Một Nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ :) Không cười thì lỗ ráng chịu nghen ^_*

User avatar
littlehoney999
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $112,012
Posts: 6798
Joined: 01 Aug 2007
Location: trên cành cây, nơi có tổ ong ^_*
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng littlehoney999 từ: hotdieu-MB019

Re: Em Học Cách Yên Lặng Ðể Yêu Anh

Postby hotdieu-MB019 » 19 Oct 2010

:s Có thấy hình minh hoạ gì đâu?
LH có khoẻ khg? Chàng nào mà khờ thế? Có người yêu mình dzậy mà lại dửng dưng...Cô gái nầy tên gì ,ở đâu dzị LH? Nếu yêu mình thì mình khg để cô ấy buồn vậy đâu... :!: :!:
Bài viết thiệt hay phải khg LH? Thế mới biết,người ta chỉ thích chọn cho mình những điều khg như ý.
Người thương mình lại khg chọn [ jống như HD nè ! ] đi yêu người làm mình buồn nhiều hơn vui...
Cũng jống như mua vé số , số trúng khg chọn , chỉ chọn những số trật lất... Buồn thay !
Không phải sao? Đường tình cũng như vé số thui...Hên xui mà ! :tt: :cười:
...Như chim mõi cánh rồi,như chim xa lìa rừng,
như chim xa lìa bầy,như chim bỏ đường bay...
(Tr.C.Sơn)


User avatar
hotdieu-MB019
Cành Mít
Cành Mít
 
Tiền: $1,438
Posts: 98
Joined: 04 May 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng hotdieu-MB019 từ: littlehoney999

Re: Em Học Cách Yên Lặng Ðể Yêu Anh

Postby littlehoney999 » 20 Oct 2010

hello Hột Điều yum yum :!: hihihi lâu quá mới gặp lại nhau..phá xíu đừng có giận hén :nháy: ..muh HD thiệt thí ghét...mới dzìa đã bắt bẻ LH rồi :( JK tại người ta làm biếng ịnh cái hình vào và cũng làm biếng delete cái hàng chữ í :cười: (lười ghê ghớm lém (6) )

TY thật là khó nói muh HĐ..cho nên người ở ngoài mới hay nói là "mù quáng"...Hình như cả con tim và trí óc đều hổng được "sáng" trong lúc yêu đương :D ....muh hình như HĐ cũng không phải một mình như vậy trong TY đâu..nên đừng có lấy làm buồn....miễn là iêu chân thành biết đâu một ngày nào đó sẽ trúng "số đỏ" muh :nháy: ....LH tin là vậy :vt: :đàn: :hoa:

nói đến mua vé số...dạo này LH cũng mua Mega Million muh trong mười mí con số...chẳng được con nào...số đen thiệt :buồn:

rãnh rỗi ghé qua chơi hén

Em không làm thi nhân hay thi sĩ
Em chỉ làm tri kỷ của riêng anh :luv: :ôm:

Một Nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ :) Không cười thì lỗ ráng chịu nghen ^_*

User avatar
littlehoney999
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $112,012
Posts: 6798
Joined: 01 Aug 2007
Location: trên cành cây, nơi có tổ ong ^_*
 
 

Re: Em Học Cách Yên Lặng Ðể Yêu Anh

Postby hotdieu-MB019 » 21 Oct 2010

:hoa: hello LH.
Sao làm biếng nhiều thế? Jỡn chút thui ,đừng jận nhé ! ừ ! bị laid-off rùi !mình sẽ wưỡn dài dài thui !
LH vẫn doing well chứ? Mình out of love lâu rùi ,khôg nhớ nhiều gì về mùi vị của nó,nên có wáng gà khi
yêu hay khôg,mình hổng bít !thấy khổ nhìu hơn lỗ,mà mình thà chịu lỗ chứ không chịu khổ ! hè hè...! dzị thì hên xui đi , phải hông LH? Nhưng nếu wan niệm yêu là cho nhìu hơn nhận thì có lẽ sẽ ít buồn hơn.
Dù sao, mỗi người mỗi cách,cứ yêu, cứ mua vé số,thà hy vọng rùi thất vọng còn hơn khôg mua thì làm sao trúng? hihi!Đấy là wan niệm triết lý tình yêu của mình LH đừng theo rùi đổ thừa mình nhá ! khôg có bản quyền nên khôg chịu trách nhiệm đâu à nha !
:tt: :ngầu: :cười:
...Như chim mõi cánh rồi,như chim xa lìa rừng,
như chim xa lìa bầy,như chim bỏ đường bay...
(Tr.C.Sơn)


User avatar
hotdieu-MB019
Cành Mít
Cành Mít
 
Tiền: $1,438
Posts: 98
Joined: 04 May 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng hotdieu-MB019 từ: littlehoney999

Re: Em Học Cách Yên Lặng Ðể Yêu Anh

Postby littlehoney999 » 11 Nov 2010

coi như take vacation dài hạn đi HĐ :D thật ra bây giờ chuyện đó hình như là xảy ra trên rất nhiều người......sighhhhh....nhưng dù sao cũng mong HĐ sẽ tìm lại công việc mới hé :nháy: nói chứ cũng chưa đến "the end" muh :ôm: :hoa:

LH vẫn thở ra hít vào đều đặn hihihi.....vẫn có tình yêu tràn đây :tt: (tình yêu g/d, bạn bè/bà con lối xóm) :đàn: :vt: JK...mình phải chạy theo cuộc sống muh phải không HĐ? sao nghe HĐ nói giống câu hát "cho thật nhiều nhưng nhận chẳng bao nhiêu"...Lh thì ích kỷ lém...sòng phẳng ah :ll: :ll:

hihi đùa cho vui..chúc HĐ gặp nhiều may mắn nhé :vt:

Em không làm thi nhân hay thi sĩ
Em chỉ làm tri kỷ của riêng anh :luv: :ôm:

Một Nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ :) Không cười thì lỗ ráng chịu nghen ^_*

User avatar
littlehoney999
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $112,012
Posts: 6798
Joined: 01 Aug 2007
Location: trên cành cây, nơi có tổ ong ^_*
 
 


Return to Tuỳ Bút và Văn sáng tác



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 14 guests