Món quà tinh thần gởi tặng littlehoney999 từ: vochieu, pleikey, luckymit, msn, nguoingoaipho, lkkevin, hoa_sua, tiếu lâm, vivi06, SongVyy
THU HÁT CHO NGƯỜI HAY HÁT CHO TÌNH ANH...
Sẽ là vô thực nếu ai đó nói rằng ta không từng luyến nhớ khi phải chia tay một mối tình. Xưa ta mênh mang trôi trên dòng sông hạnh phúc vô ngừng - ngày ta có em lả lơi trên miền hạnh phúc ngập tràn hương hoa của hai tâm hồn quyện chặt, quên hết những âu lo bộn bề cuộc sống. Ngày ấy em đi, ta gửi gắm nơi em bao niềm mơ về một ngày thuyền tình đầy cập bến. Và em, đã không bao giờ trở lại từ ngày đó... Em bỏ cả khung trời mơ về một tương lai tươi sáng ngày bên nhau em cùng ta xây đắp. Phải chăng em - cánh chim Hoàng Hạc, loài chim hoàng tộc quý phái kiêu sa không giành cho ta...
Ta ngẩn ngơ tìm về chốn cũ, "dưới gốc sim già đó", nơi ngày xưa em với ta cùng những "đêm nguyệt cầm", ta ôm đàn hát em mãi nghe, dưới trăng khuya ngân lên những bản tình ca quyến rũ, rung động hồn cây cỏ quanh mình. Ta không tin em đi mãi, vẫn chờ, vẫn đợi, vẫn tin... Rằng có ngày em trở lại, để ta được "hái dâng người một đóa đẫm tương tư" đầy nhung nhớ.
Ta mòn mỏi đợi chờ "mùa thu nào cho người về thăm bến xưa"? Giờ em, xa xăm khuất bóng. Giờ ta, với những "đêm nguyệt cầm" đẫm sương và trăng lạnh nhạt nhòa "sáng linh lan", vẫn những chiều lang thang "trên bao la đồi nương", giữa bạt ngàn trời mây ta gửi niềm thương nhớ theo gió bay về tận phương nào thật xa, nơi em đang cùng ai đắm chìm bên niềm hạnh phúc mới, với niềm hy vọng mong manh. Em đi, bỏ mặc ta với mùa thu cùng những ân tình mặn nồng không người chia sẻ. Để những chùm "sim trái chín" đầy ắp nỗi niềm chờ đợi, rụng rơi. Chợt thấy "hồn ta" bé dại "khóc từ bao giờ", "khóc tuổi thơ bay" đi không về nữa. Còn ta với cô đơn và hanh hao gió. Tan tác...
Thời gian vẫn "trôi bềnh bồng trên phận người" đầy nghiệt ngã, in hằn lên bờ môi ta vết khô khao khát. Thời gian đưa em "đi biền biệt" chỉ còn ta. Có chia ly nào mà không đau, không sầu. Bên đời thu vẫn cứ về trong xanh "biêng biếc bóng chiều rơi", vẫn những con đường xào xạc lá vàng, thu biết ta còn ta mãi đứng đó chờ em... Biết lấy gì xoa dịu, nguôi ngoai...
st