Cảm Giác...!

Nơi chia xẻ với nhau những tâm sự, cảm xúc...trong cuộc sống hằng ngày

Moderators: littlehoney999, Ngươi vien xu, A Mít

Cảm Giác...!

Postby littlehoney999 » 09 Jul 2009

Cảm giác...!

Tác giả: hoang_kim_hao_anh_thu

Image

Khi nhận ra mình đã mất, thường đó là thời điểm quá muộn để bạn lấy lại những thứ ấy. Trong cuộc sống hàng ngày, những tình huống như vậy diễn ra ko ít.


- Cảm giác mất: mất một đồ vật, mất một hạnh phúc nào đó, mất một người nào đó, mất một thói quen, mất một cử chỉ, mất một nụ cười…
Khi nhận ra mình đã mất, thường đó là thời điểm quá muộn để bạn lấy lại những thứ ấy. Trong cuộc sống hàng ngày, những tình huống như vậy diễn ra ko ít.

Bạn mất cái di động, tìm náo loạn lên, có người thậm chí mất ăn, mất ngủ, cả ngày tha thẩn vì tiếc. Nhưng rồi, họ tự an ủi mình: “Của đi thay người, ko sao hết”.

Bạn mất người yêu, đau khổ, tuyệt vọng và bạn đứng lên bằng cách nói với mình: “Cái gì ko thuộc về mình sẽ mãi mãi ko thuộc về mình”.

Bạn mất thói quen đọc sách hay đi chơi với bạn bè vì công việc bận rộn, vì cuộc sống phức tạp, bạn dễ dãi nói với mình: “Ko sao, đang bận, còn đâu thì giờ. Khi nào rảnh sẽ lấy lại sau”.

Bạn mất một nụ cười vì tự giam mình trong đau khổ, vì ko chịu mở lòng. Bạn nói với chính mình: “Cười nhiều vô duyên chứ có đc gì đâu”.

Bạn mất sự chân thật với những người xung quanh, bởi cuộc sống đôi khi buộc bạn phải khéo léo, phải bẻ cong sự thẳng thắn của mình, phải nhấn chìm cái tôi to đùng trong bạn để chỉ lặng im ko nói: “Cố lên, nhẫn nhịn đc mới là kẻ chiến thắng”.

Cảm giác mất và những lời lẽ ngụy biện cho sự đánh mất của bạn luôn đòi hỏi bạn phải nhìn nhận lại bản thân mình để ko bao giờ đánh mất thứ quan trọng nhất: là chính BẠN.

Có những thứ cuộc sống buộc bạn phải đánh đổi, vậy đó là đánh đổi chứ ko phải mất, mình tự hỏi: “Cuối cùng thì mình đã từng đánh mất những gì?”



- Cảm giác sai:

Theo chủ quan thì ko có ai thừa nhận mình sai ngay từ ban đầu, đó là điều rất bình thường trong tâm lý con người. Bạn có thể gật gù trc mặt ng khác: “Uh, công nhận t sai” nhưng cá tiền là ko bao giờ bạn có ý thức tự phủ nhận chính mình. Cứ để đấy đã, bạn sẽ xem xét lại sau xem ai sai, ai đúng. Bao giờ cũng có những mâu thuẫn và sự khác biệt về quan điểm, cho nên ko có gì là tuyệt đối đúng, cũng ko có gì là tuyệt đối sai. Vậy sai đến đâu, đúng đến đâu, chỉ có bạn mới là người nhìn nhận đc và cái gì cũng vậy mà thôi, đúng hay sai là do quan niệm.

Thời gian cũng là một yếu tố quan trọng trong quan niệm của mỗi người. Hôm nay bạn thấy mình sai, ngày mai bạn lại thấy mình cũng ko sai lắm, 1 tháng sau bạn thấy mình đúng mà… Tóm lại, “ai mà dè cho nổi” (câu này bất hủ của t), bạn chỉ là một cá thể có quan niệm mà thôi.

Nói đi nói lại thì đúng là t vẫn sợ nhất cảm giác t là người sai trong con mắt của đám đông, haiz, để có đc bản lĩnh, ko phải chuyện đơn giản. Bạn có thể bị coi là ĐIÊN nếu mãi mà ko chịu nhận mình sai, bạn lại có thể là một kẻ BA PHẢI nếu ai bảo sai cũng thừa nhận ngay. Complicated human.



- Cảm giác bị bỏ lại phía sau:

Cái cảm giác này thật là ghê gớm, và cũng từ tâm lí bầy đàn của con người mà ra. Đang đi xe trên đường đông, tự nhiên xe chết máy, nhiều người thấy xấu hổ chết đi đc chỉ vì bị tụt lại đằng sau do một lí do khách quan nào đó, trong một cuộc đua vớ vẩn – cuộc đua đến chỗ cần đến thật nhanh trong lúc trên đường mỗi xe cách nhau vài centimet…

Cảm giác tụt lại phía sau khi đứa bạn có cái điệ thoại “xịn” còn mình gắn bó suốt với cái máy chỉ có nghe – gọi – nhắn tin.

Cảm giác tụt lại phía sau khi túi bạn trống rỗng trong khi kẻ khác đang tiêu tiền như nước.

Cảm giác tụt lại phía sau khi trên lớp bạn ko làm nổi mấy bài tập đơn giản mà các bạn chỉ nháy mắt cái là xong.

Cảm giác tụt lại phía sau khi bạn ko còn đc chia sẻ, thấy cô đơn và muốn khóc.

Cảm giác tụt lại phía sau khi chứng kiến thành công của rất nhiều người, đặc biệt là những người cùng thế hệ.

Cảm giác tụt lại phía sau đôi khi đem đến cho bạn một động lực mạnh mẽ hơn trên con đường của mình, đừng để nó trai sạn đến mức, có tụt lại bạn cũng mặc kệ. Thế thì ko ổn chút nào. Vấn đề là ở chỗ, mỗi con người có một lối đi riêng.

st

Em không làm thi nhân hay thi sĩ
Em chỉ làm tri kỷ của riêng anh :luv: :ôm:

Một Nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ :) Không cười thì lỗ ráng chịu nghen ^_*

User avatar
littlehoney999
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $112,012
Posts: 6798
Joined: 01 Aug 2007
Location: trên cành cây, nơi có tổ ong ^_*
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng littlehoney999 từ: pleikey, msn, tiếu lâm

Return to Tuỳ Bút và Văn sáng tác



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 22 guests