Cỏ Mềm Và Điều Hoang Đường Nhất

Nơi chia xẻ với nhau những tâm sự, cảm xúc...trong cuộc sống hằng ngày

Moderators: littlehoney999, Ngươi vien xu, A Mít

Cỏ Mềm Và Ðiều Hoang Ðường Nhất

Postby littlehoney999 » 07 Apr 2009

Cỏ mềm và điều hoang đường nhất...

Image

Tình yêu, nhiều khi giản dị như một buổi chiều nào đó trời đổi gió, và người ta bỗng muốn đi mãi đi mãi dưới những tàng cây rơi xuống một màn mưa lá màu vàng nhạt, và thấy hạnh phúc đến không ngờ.


Cách một ngọn cỏ bé nhỏ mong manh vươn lên trong nắng, cứng cỏi trong mưa và mềm mại trong gió mùa thu thường làm em nghĩ đến tình yêu của chúng ta, đến những ngày tháng dằng dặc đã qua và những năm tháng bất tận về sau. Cái sức sống mãnh liệt ấy của một ngọn cỏ mềm, dường như là một điều hoang đường, dường như không thể nào là sự thực, nhưng lại là thực đến không ngờ, một sự thực giản dị và chắc chắn, như thể cuộc đời đơn giản là thế. Là thế thôi...

Tình yêu, nhiều khi giản dị như một buổi chiều nào đó trời đổi gió, và người ta bỗng muốn đi mãi đi mãi dưới những tàng cây rơi xuống một màn mưa lá màu vàng nhạt, và thấy hạnh phúc đến không ngờ. Nhưng tình yêu, nhiều khi lại kì lạ đến mức cho dù có đi cả cuộc đời dài người ta cũng không sao hiểu nổi, không sao điều khiển được trái tim mình. Vô thức thôi, mỗi lần những dư âm ngày hôm qua trở lại, em thường vừa mỉm cười vừa thấy mắt mình nhòe ướt.

Phải rồi, trong tình yêu của chúng ta, có thể khi gặp gỡ đã có mầm li biệt, nhưng khi vòng tay từ giã lại cũng có thể là bắt đầu cho một điều gì đó vĩnh viễn, cũng có thể là để mãi có nhau trong đời, là ngày mình đến bên nhau trọn vẹn...



[i]Em thường nghĩ sự bắt đầu hay kết thúc một tình yêu mơ hồ lắm...



Em thường nghĩ sự bắt đầu hay kết thúc một tình yêu mơ hồ lắm, hoặc cũng có thể nói là vô cùng, bởi vì thật khó mà biết được ngày hôm đó, phút giây đó có phải là cái mốc để băt đầu hay kết thúc không. Ai mà biết được ngày đầu tiên ta đến bên nhau ấy, khoảnh khắc đầu tiên ở trong vòng tay nhau ấy có phải là đầu tiên cho một tình yêu, hay nó chỉ là một ngày sẽ đến trong một chuỗi dài những ngày đã yêu trước đó? Cũng không ai dám chắc ngày rời khỏi vòng tay người yêu, hay sau câu nói 'Mình chia tay nhé' là sự mãi mãi không còn có mặt trong trái tim nhau, không còn đi bên đời nhau?

Vì thế, em thích những điều đẹp đẽ, những dấu ấn nhiều khi bé nhỏ nhưng khó phai trong lòng hơn là những bắt đầu hay sau cuối, và em chọn cho mình ý nghĩ ' Ừ, tất cả những ngày khó khăn nhất đã qua rồi, tất cả những đau đớn nhất cũng qua rồi, những nước mắt buồn tủi cũng đã qua, sẽ chỉ còn nụ cười thôi'. Và em mong, sau tất cả, chúng ta đều thấy nhẹ lòng mà bước tiếp...

Còn tình yêu ư? Tình yêu có lẽ sẽ vẫn ở đâu đó trong đời ta. Em mong nó có thể là một nơi trú ẩn bình yên khi ta mệt mỏi. Là một cái gối thật êm những khi ta muốn ngả đầu. Là một viên thuốc diệu kỳ khi ta đau ốm. Là một bữa ăn ngon khi ta quá mệt với những tiệc tùng phù hoa của đời. Là một tiếng đàn trong đêm thanh vắng. Là một cái nhắm mắt yên lành khi ta nhìn mãi những nổi trôi của cuộc sống. Là một bờ vai cho ta gục xuống khi cái gánh trách nhiệm và lo toan đã quá nặng trên tay...Và chỉ thế thôi...Tình yêu sẽ ở đâu đó, trong một góc sâu kín nào đó của trái tim mà không ai biết được...



Nhưng tình yêu có lẽ sẽ vẫn ở đâu đó trong đời ta...


Điều hoang đường là một ngọn cỏ bé nhỏ ngần ấy lại có thể vượt qua bao gió mưa, bao bão giông để vươn lên, vươn lên. Là một ngọn cỏ mềm mại ngần ấy lại có sức sống mãnh liệt qua nhiều năm tháng đến thế. Là ngọn cỏ ấy, cũng lại dễ mềm lòng đến thế bởi một giọt sương mai, một sớm hôm dịu nhẹ nắng hồng hay một chiều thu mơn man gió. Và điều hoang đường nhất là ngay cả chúng ta cũng không bao giờ nghĩ được tình yêu đó sẽ mãi ở trong tim mình. Là ngay cả chúng ta, cũng không biết được tình yêu còn ở đó. Như nó chưa hề có sự bắt đầu. Mà cũng không bao giờ kết thúc...

Một sớm mai nào đó thức dậy, nghe tiếng chim hót ngoài cửa sổ hay nhìn những ánh nắng nhảy nhót qua rèm che, hãy nghĩ đến một ngọn cỏ mềm vươn lên trong mưa gió và mỉm cười trong nắng mai anh nhé. Hãy nghĩ đến tình yêu của chúng ta, đến ánh lửa chưa bao giờ dứt gọi mời dẫu bao nhiêu thời gian đã trôi qua, bao nhiêu không gian đã chia tách. Và những ngày nào đó trong chuỗi ngày dài những âu lo của đời người, em cũng sẽ không bao giờ lãng quên 'Có người từng yêu em, như một giọt sương trên cỏ lá'...

Thỉnh thoảng, hãy nghe lại ' Cỏ mềm' và 'Điều hoang đường nhất'. Em muốn chúng ta luôn luôn mỉm cười, được không?


st[/i]

Em không làm thi nhân hay thi sĩ
Em chỉ làm tri kỷ của riêng anh :luv: :ôm:

Một Nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ :) Không cười thì lỗ ráng chịu nghen ^_*

User avatar
littlehoney999
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $112,012
Posts: 6798
Joined: 01 Aug 2007
Location: trên cành cây, nơi có tổ ong ^_*
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng littlehoney999 từ: msn, lkkevin

Return to Tuỳ Bút và Văn sáng tác



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 28 guests