Yêu Thương Trong Mùa Dịch

Nơi chia xẻ với nhau những tâm sự, cảm xúc...trong cuộc sống hằng ngày

Moderators: littlehoney999, Ngươi vien xu, A Mít

Yêu Thương Trong Mùa Dịch

Postby Thuvang » 29 Mar 2020

YÊU THƯƠNG TRONG MÙA DỊCH
-----------------------

Image


Thế giới hoang vắng. Thành phố im lìm. Quang cảnh vắng vẻ.

Dưới bầu trời xanh, làn mây trắng, tôi thấy cánh hoa vẫn nở tươi bên cạnh chiếc lá xanh, vẫn khoe sắc cho đời, vẫn điểm tô cho khu vườn thêm nét đẹp. Xa, cao hơn nữa, những chiếc lá từ hàng cây vẫn dựa đầu vào nhau, lào xào thì thầm theo tiếng gió...

Nhưng, con người mình thì bây giờ phải có một khoảng cách, khoảng cách để an toàn, để phòng tránh lây nhiễm trong mùa dịch Covid-19.

Cuộc sống vẫn đang đi tới với hầu hết mọi người, tất cả đều rất tập trung vào cuộc sống, tất cả đều mang tâm trạng của chừng mực, của cẩn thận, hoang mang, lo lắng.

Tôi, thú thật đã tự mình hoang mang sức khỏe của riêng mình từ ngày đầu, đúng hay sai, nên hay không nên, tôi vẫn cứ nghĩ mãi. Trong tình hình dịch bệnh, sự lo âu này chắc không có gì đáng trách, có phải không?, mong là vậy.
Biết chấp nhận hoàn cảnh, chấp nhận những thay đổi cần thiết, khép mình lại, sống chậm lại với cuộc sống hiện tại, đi kèm trong hành động là suy nghĩ yêu thương, điều đơn giản ấy cũng là cách bảo vệ mọi người chung quanh.

Lúc này, bây giờ thực sự là thời gian lo lắng, không chỉ riêng ai mà là đối với tất cả mọi người. Mỗi một ngày, mỗi một giây phút trôi qua là mỗi giây phút của mất mát, của buồn lo của ai đó trên khắp thế giới.

Trong bối rối của cuộc sống thì tình cảm yêu thương vẫn có khả năng chế ngự được điều lo lắng đôi phần. Từ xưa đến giờ, yêu thương vẫn là động lực khiến cho người ta làm được những việc từ đơn giản đến phi thường mà.
Sự ứng xử của người với người bây giờ sẽ góp phần ngăn chặn được sư lây nhiễm dịch bệnh, biết cách ly, biết giữ khoảng cách, biết làm theo chỉ dẫn của chính quyền, của bộ phận y tế, coi đó là bổn phận, là yêu thương, và cũng là cách làm để mọi người khỏe mạnh.

Gần như, mỗi ngày, tôi đều đọc thấy , rất rất nhiều câu cầu nguyện cho sự bình an của nhân loại. Cũng có nghĩa là, trong nguyện cầu ấy có sự bình an của tôi.
Mọi người mỗi lời cầu nguyện, trong vòng tròn nguyện cầu ấy, mọi người lại coi như nợ nhau một lời cảm ơn, nợ nhau một món nợ ân tình.
Cứ nợ nhau cho ân tình còn mãi đó, cho tâm hồn con người được sưởi ấm lẫn nhau.

Lời nguyện cầu là lời thầm kín tận cùng trong trái tim của một con người. Ước gì lời nguyện cầu của tất cả chúng ta sẽ chạm đến trái tim một đấng thần linh nào đó để nhiệm mầu sẽ đến, bình an sẽ về trên cõi thế.

Không thể có liền ngay thuốc chủng ngừa, đó là sự rủi ro, sự bất hạnh của sự sống con người trong thời gian này, nhưng hy vọng điều tốt đẹp cho ngày mai vẫn đong đầy, hy vọng mọi người vượt qua mùa đại dịch vẫn đang được nhắc tới. Hãy cùng nhau vượt qua đại nạn hôm nay.
Xin cảm ơn và nguyện cầu bình an đến những người đã và đang ngày đêm trực tiếp có mặt chiến đấu trong việc phòng chống dịch Covid-19.
Cầu chúc an lành cho tất cả.

Thuvang
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, Ngươi vien xu, Lien 53, NinhVan

Re: Yêu Thương Trong Mùa Dịch

Postby Ngươi vien xu » 05 Apr 2020

Gần như không có lý do gì mà nhân loại không chiến thắng đại dịch covid 19 này, ngày trước khi khoa học nói chung và y khoa nói riêng còn chậm tiến, chưa hiểu biết nhiều thì đại dịch khủng khiếp nhất là cúm Tây Ban Nha cũng đâu có tiêu diệt con người đươc.
Tuy nhiên, TỔN THẤT LÀ KHÔNG THỂ TRÁNH KHỎI, DÙ ÍT HAY NHIỀU.

Đồng thời cũng là dịp là cơ hội cho tất cả chúng ta nhìn lại mình, nhìn lại thân phận con người trong.. vũ trụ.

Cũng chẳng có gì quá bi quan và cũng chẳng cần phải lạc quan.

Sự việc nó phải xẩy tới như nó phải xẩy tới.

Mọi việc , mọi sự kiện đều có nguyên nhân của nó. (Câu này... hổng phải của tui à nha..)

Cùng nhìn lại để tận hưởng những hạnh phúc mà mình đã có mà bấy lâu đã tự bỏ quên và cũng để hướng về ngày mai tốt đẹp hơn.
Thế thôi.

Cảm ơn chị Thu Vàng đã đóng góp cho diễn đàn nhiều bài hay và ý nghĩa. :hoa:

Thân mến chúc chị và gia đình luôn an vui, nhiều sức khoẻ và thật nhiều hạnh phúc :tt: :hoa: :hoa:
......
Em cứ đến cứ đi và cứ khóc
Ta đã đi rồi ta lại sẽ về

User avatar
Ngươi vien xu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $59,160
Posts: 1548
Joined: 28 Feb 2006
Location: USA
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Ngươi vien xu từ: Thuvang, Lien 53, NinhVan

Re: Yêu Thương Trong Mùa Dịch

Postby Thuvang » 06 Apr 2020

Không phải là bi quan nhưng cái cảm giác không vui cứ ùa về.

Sáng thức dậy, đọc bản tin, thấy số người ra đi tăng hơn ngày hôm qua mà nghe đau nhói trong tim, nghĩ về ở một nơi nào đó, đang có người không thở được một cách bình thường, đang thoi thóp trong từng hơi thở vì cơn bệnh... thật buồn, những cuộc ra đi không người thân, âm thầm và cô đơn.

Đồng ý với anh, là lúc này cũng là lúc cho con người nhìn lại mình, nhìn lại thân phận của một con người trong vũ tru, mỏng manh dễ vỡ... nên phải cần cố gắng để đi tới và biết rằng những gì mình đang có, đó là hạnh phúc là điều đáng trân trong.

Cảm ơn anh với lời chúc thân tình trên thật nhiều.
Mến chúc anh cùng gia đình mọi sự an lành và hạnh phúc :hoa:
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Ngươi vien xu, NinhVan

Re: Yêu Thương Trong Mùa Dịch

Postby Ngươi vien xu » 09 Apr 2020

Mình cũng vậy, không nói ra thôi, chứ thấy con số mỗi ngày một "khủng khiếp" và tưởng tượng bao người đang vật lộn với tử thần từng giây phút làm sao ai không xót xa cho được...
Nhưng thôi, cứ coi như là Trời kêu ai nấy dạ vậy chớ biết làm sao hơn... :buồn: :khóc: :khóc:
Hy vọng sẽ nhanh chóng qua mùa đại khổ nạn này để nhân loại sớm trở về những ngày.. bình thường..
Chị Thu Vàng nhỉ
......
Em cứ đến cứ đi và cứ khóc
Ta đã đi rồi ta lại sẽ về

User avatar
Ngươi vien xu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $59,160
Posts: 1548
Joined: 28 Feb 2006
Location: USA
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Ngươi vien xu từ: Thuvang, NinhVan

Re: Yêu Thương Trong Mùa Dịch

Postby Thuvang » 11 Apr 2020

Con số ấy vẫn còn gia tăng, từ hôm qua tới nay, con số tử vong lớn dần, lớn dần...

Thôi thì, như anh nói "Trời kêu ai nấy dạ", không làm gì được, thì cố giữ niềm tin, giữ lấy sự tử tế, giữ lấy sự tốt đẹp trong tâm hồn, giữ lấy lời cầu nguyện bình an cho tất cả, trân trọng trong từng mỗi khoảnh khắc của cuộc sống.

Tôi đọc trên mạng, thấy có những người cao niên trên thế giới đã vượt qua được cơn bệnh Covid-19, kể ra cũng phần nào động viên tinh thần chúng ta.

Cornelia Ras 107 tuổi (Netherlands)
Zhang Guangfen 103 tuổi (China)
Italia Grondona 102 tuổi (Italy)
Rita Reynolds 99 tuổi (Isle of Man, UK)
Một phụ nữ không tên 96 tuổi (South Korea)
........ hình như, còn một người ở Mỹ 104 tuổi mà tôi quên tên

Ngoài ra, cũng có những câu chuyện, rất cảm động, rất tình người trong mùa dịch này.
Cho nên, mình đừng chớ quá bi quan, hãy nghĩ tới nhau rồi cùng nhau vượt qua mùa đại dịch này, phải không anh? :hoa:
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Ngươi vien xu, NinhVan

Re: Yêu Thương Trong Mùa Dịch

Postby Thuvang » 16 Aug 2020

Image


MẦM SỐNG
-------------

Mùa này, nếu mọi thứ bình thường thì sẽ là mùa du lịch, người đi xứ này, kẻ đi xứ nọ, có người thì trên đường về thăm lại quê hương, thăm người thân sau bao ngày cách biệt.
Giờ đây, đối diện tôi là hình ảnh con đường vắng vẻ, vắng đến nổi lộ ra sự thinh lặng của không gian, tỷ như đang che giấu điều gì bí mật, thử thách con mắt người cứ nhìn đi, nhìn một hồi rồi sẽ thấy từ xa xa một chiếc xe đang xuất hiện... (hầu hết tất cả các xe đều đậu trước mỗi nhà từ vài tháng nay)
Mở đầu một năm mới, mọi người đã phải chịu đựng một cơn dịch với tên gọi Coronavirus Disease 2019 (COVID-19)
Nghĩ tới đó, tôi lại muốn nói lời xin lỗi mùa Xuân. Xuân năm nay, Xuân đã đến như mọi khi và được nhận cái chào đón trong ánh mắt vô tình đến buồn tủi.
Xuân là lúc đất trời thay da đổi thịt, rực rỡ sắc màu. Những cánh hoa nở ra làm tươi tắn tâm hồn người, có khả năng xoay chuyển lòng người về một hướng đầy hy vọng và niềm tin. Nhưng Xuân năm này đã không được là như Xuân như trước, thật là một sự vô tình đáng được xin lỗi.

Có những dự tính đã được sắp xếp từ giữa năm trước, nhưng đành thôi, phải hoãn lại, phải hủy bỏ, còn ráng nữa cũng là thay đổi chỗ đi đến, cách thức di chuyển.
Bây giờ, có thong thả lắm chỉ đi ngắm biển, nhìn sông, tẻ lẻ vài ba người chứ chẳng còn là đám đông.
Bây giờ, dù có thói quen, thích viết cái gì lắm cũng rất là ngường ngượng, coi như có sự gò bó, rất khó để con chữ tung tăng theo cảm xúc thơ thẩn, mộng mơ thường tình.

Cuộc đời, ví như nhưng hạt cát tí tị đặt trong cái chai có cái eo thắt chính giữa, cứ chờ người xoay đầu chai, những hạt cát sẽ được trở lại lần lượt chảy xuống, nếu không ai xoay đầu, những hạt cát ấy sẽ nằm yên. Cũng vậy, mạch sống con người chỉ được trôi chảy bởi tác động chung quanh.
Một nụ cười, một lời nói, một ánh mắt... có khi khiến cho lòng người xao xuyến rất lâu.
Người Việt mình có cá tính ít nói, nhất là trong yêu thương, cứ thường giữ lại trong lòng, ngay cả câu nói: "Con thương Mẹ", tính ra cũng chẳng được bao nhiêu bà Mẹ được nhận về câu nói ấy.
Do đó, sự lo lắng về dịch bệnh, mọi người đều có, nhưng không ai nói với ai điều gì, đa số là tự lo liệu và cầu nguyện thì thầm cho sự an lành đến với tất cả.
Tôi biết, mọi người trong thời gian này, rất cẩn thận trong việc đi lại, trong cách ăn uống, nghỉ ngơi, giữ gìn mọi sinh hoạt điều độ, không phải họ nghĩ về bản thân mà họ đang nghĩ về những người thân của mình là chính. Trời sanh mà, không một ai trong cuộc đời là cô độc cả, tấm thân này tạo ra là của Cha cùng Mẹ, từ mở mắt chào đời là có Mẹ bên cạnh rồi.
Trong những ngày qua, tình yêu thương của con người đã thực sự đem lại sự tồn tại cuộc sống chung quanh. Không gần sát bên nhau, nhưng những trái tim đã luôn kề cận, mang và mong an lành cho tất cả.

Tôi thầm trộm nghĩ, một mái tóc dẫu có phai màu theo thời gian, một ánh mắt dẫu không còn sắc sảo, một đôi chân dù không nhanh nhẹn, nhưng điều hạnh phúc nhất của mỗi con người là còn một trái tim vẫn ôm tròn trong lồng ngực.

Trái tim ấy, rồi sẽ nhỏ nhẹ nói lời cảm ơn. Cảm ơn từng cái vẫy tay chào, cảm ơn từng câu hò hẹn, từng cái nhìn, từng cái bắt tay, từng lời nói thẳm sâu là ân tình dành cho nhau.

Tôi sẽ giữ chặt điều gì tôi đã nhận, đã có và sẽ có. Tôi nhất định sẽ bỏ vào cái mùi vị nhớ thương, qua những lần tôi có dịp trôi giạt về vùng cảm xúc, qua mỗi khi tôi cầm bút để viết, dẫu có là linh tinh vụn vặt của một đời mà thực sự tiếp sức cho ngày mai của tôi.
Mầm Sống!

Thuvang
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, Ngươi vien xu, NinhVan

Re: Yêu Thương Trong Mùa Dịch

Postby Thuvang » 10 Jul 2021

HỨA VỚI NHAU
-------------------------------------------

Image


Mùa Hạ rồi. Tháng Sáu đi. Tháng Bảy về. Ngày bây giờ thì dài, đêm thì vắn. Ông mặt trời thì đi ngủ trễ, hơn 8 giờ rưởi tối.

Ban đêm mùa này, tự nhiên trở nên bận rộn, không đủ thời giờ cho lê mê, lề mề câu chuyện.

Có lẽ, tự bấy lâu nay, tôi đang đi tìm một chiếc lá thu vàng, mà lá phải đẹp cơ.
Thế nào là lá thu vàng đẹp? Tôi chưa xác định được.
Chỉ chừng hơn một năm thôi, tôi chợt hiểu rằng, ai biểu đi tìm chi chiếc lá thu vàng đẹp? Sao không đi tìm chiếc lá thu vàng trong Thu, đó có phải là điều bình thường và dễ dàng nhất, hay không?

Ban đêm, ngủ có mộng đẹp hay không cũng chẳng sao, nhưng nếu có ác mộng thì đầu óc sẽ hơi hoang mang, chưa nói là mệt mỏi. Thế nên, không cầu chi mộng mị, chỉ cầu có giấc ngủ bình yên.

Tỷ như, viết một bài thơ thì chắc chắn hơn là viết một bài thơ hay.

Đúng vậy, xét cho cùng, một lối suy nghĩ đơn giản sẽ đưa ta về cuộc sống bình thường, thanh thản.

Mà cũng có thể nói, tôi đang dần tạo cho mình cái thói quen chống chọi với cảm xúc, đẩy lùi sự yếu đuối của bản thân.

Tôi không muốn cứ phải lâu lâu, vài ba tuần, vài ba bữa, phải kéo tinh thần lên, chạy rốt ráo đi tìm một niềm vui, làm cái gì đó, để khỏi phải sợ, khỏi phải buồn. Tôi muốn mình lúc nào cũng sẵn sàng, y như chắc rằng ớt cay, chè ngọt, cục đá thì lạnh.

Thực tế cuộc sống mà, luôn có những lúc không như ý, chưa nói là bất trắc đảo điên.
Vào những lúc như vậy, lúc bất như ý này, phải biết chấp nhận, phải có trách nhiệm, sống theo hoàn cảnh thôi.

Tạm thời thôi mà, hứa với nhau đi, vượt qua lúc này, ta lại gần nhau, yêu thương nhau nhiều hơn nữa.

Thuvang
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, Tố Cầm, NinhVan

Re: Yêu Thương Trong Mùa Dịch

Postby Thuvang » 15 Jul 2021

Sài Gòn Những Ngày Cô Đơn
-----------------------------------------
Image
(Hình trên mạng)


Sài Gòn trong những ngày chống dịch, buồn lắm. Thương quá Sài Gòn ơi.

Sài Gòn đã nhìn tôi lớn lên. Nhìn tôi cắp sách đi học, nhìn tôi từ con bé trở thành thiếu nữ, rồi là đàn bà có chồng.

Sài Gòn, với những ngôi nhà cao tầng, khách sạn, quán bar sang trọng. Sài Gòn với những hàng quán bên vĩa hè, che hạt nắng chắn giọt mưa bằng những tấm bạt, chiếc dù bung góc. Khách ghé vào, ngồi bên chiếc bàn, cái ghế màu sơn đã sờn, tróc cạnh, tay khuấy ly cà phê bằng cái muổng nhỏ xíu, ăn món ăn dân dã, rẻ tiền, bình thản nhìn dòng người qua lại.
Cao sang có, bình dị có, nghèo khổ có, đã làm nên bản chất của một Sài Gòn.

Thực tế cuộc đời, trong vòng xoay thời gian, thường luôn có những lúc mà cuộc sống vỡ vụn, đau thương đến mức tuyệt vọng, có lẽ là lúc này đây.

Tôi nhìn thấy cảnh người sắp hàng dài nhận cơm từ thiện, máy ATM rút gạo, những siêu thị không đồng... cộng thêm cơn mưa lúc ào ào, lúc lất phất, bất kể ngày hay đêm, như đang nhỏ lệ, thở than dùm cho những cuộc đời kém phần may mắn.
Sài Gòn đó, làm tôi se thắt, buồn quá, tôi đã thật sự rơi lệ. Khóc một mình tay quẹt mắt, cảm giác thèm vỗ về... dậy lên nỗi nhớ Việt Nam, nhớ Sài Gòn của mình vô cùng.

Mấy ngày nay, tôi đã nhìn thấy Sài Gòn thay đổi, nhìn Sài Gòn đang trong những ngày cô đơn, lẻ loi, vắng lặng. Thương Sài Gòn quá.
Quán tiệm đóng cửa, đường xá trống trải, không còn nạn kẹt xe, không còn tiếng rao hàng, không còn tiếng gọi nhau í ới.
Sài Gòn hôm nay đang có dáng dấp thật cô độc, mệt mỏi, với một khuôn mặt buồn buồn, một tâm hồn đang bị va chạm, đang bị trầy sướt.
Sài Gòn đang trong tư thế phòng chống một đại dịch với cái tên gọi Covid19 (đã xảy ra từ đầu năm ngoái).

Hồi nhỏ, mê đọc truyện cổ tích, vì trong cốt chuyện luôn có bà tiên xuất hiện với phép màu đem lại hạnh phúc bình an đến con người, cho đến bây giờ tôi vẫn tin vào điều ấy, nhất là trong lúc này.

Tạm thời thôi. Chúc Sài Gòn sẽ vượt qua nỗi khó khăn trong thời gian này. Chúc Sài Gòn đầy đủ can đảm trầm mình trong những ngày buồn, để rồi mạnh mẽ hơn, để học được những bài học có giá trị về tình thương giữa con người với nhau, để trân quý cuộc sống hơn, và cũng để biết rằng bên cạnh mình, bên cạnh cuộc đời còn có rất nhiều người tốt bụng.
Cảm ơn những người đang trên tuyến đầu chống dịch, giữ cho Sài Gòn còn mãi nét đẹp trong tim.

Chúc mọi người có thể tìm thấy sự tự tin và cuộc sống bình an.

Thuvang
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, NinhVan, Tố Cầm


Return to Tuỳ Bút và Văn sáng tác



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 8 guests