Đừng Mệt Mỏi Với Cuộc Đời

Nơi chia xẻ với nhau những tâm sự, cảm xúc...trong cuộc sống hằng ngày

Moderators: littlehoney999, Ngươi vien xu, A Mít

Đừng Mệt Mỏi Với Cuộc Đời

Postby Thuvang » 27 Aug 2018

Đừng Mệt Mỏi Với Cuộc Đời

Image


Trần gian với đầy những chuyện đau đớn, hàng ngày đều như thế, tuy nhiên, con người vẫn còn đi tìm cái đẹp để nhận ra mình còn đang sống, để cảm nhận hạnh phúc quanh mình.

“Your Choices, Your Life”
(Lựa chọn của bạn quyết định cuộc đời của bạn).

Buổi sáng thức dậy trễ, đưa mắt nhìn qua khung cửa sổ và nhận biết rằng đã hơn 8 giờ rồi mà bầu trời chưa có nắng. Có chút mát mát, lành lạnh đang lãng vãng khắp gian phòng, đó là dấu hiệu của mùa Thu đã đến.

Thời gian tuổi trẻ của nó chẳng có phong ba, chẳng có bão tố mà rất vui, vui trong đạm bạc cơm canh của Má nấu, của Ba khen. Thời gian đó thật êm đềm, thật hạnh phúc trong tâm khảm của nó.
Tất cả những gì nó có lúc đó, đã là chất liệu để trải một lớp thảm nhung bảo vệ gót chân đời của nó cho tới ngày hôm nay và có lẽ tới ngày sau cùng.

Trải bao thăng trầm cuộc sống giúp nó hiểu ra rằng:
Cuộc đời là một sự lựa chọn, lựa chọn cách sống, cách nghĩ. Lựa chọn sao cho bản thân mình vui, lựa chọn sao cho mình có nụ cười với mọi người chung quanh.

Những lựa chọn của nó xem ra ít khi theo ý nó mong ước, có khi còn phải trả một cái giá không rẻ gì cho lắm với sự lựa chọn.
Sự lựa chọn "nghèo" dần đi, đưa nó tới chán nản, mệt mỏi, tuyệt vọng, sợ sệt.

Nhưng... nhưng có một điều may mắn, là trái tim nó vẫn đập, máu của nó khi đứt tay chảy ra vẫn còn đỏ, tên tuổi nó vẫn còn mang họ của Ba Má, vẫn còn tự hào, pha lẫn niềm vui khi đọc qua những dòng chữ nói về Bạch Công Tử, Hắc Công Tử của xứ Vĩnh Long, Bạc Liêu.

Do đó, nó không còn mệt mỏi , nó lại tiếp tục sống không chỉ cho riêng nó nữa mà cho người Cha già của nó mỉm cười, để mỗi lần thắp hương trên bàn thờ, nó mới có dịp cảm ơn công lao của Má nó, kể lể thì thầm những nỗi niềm thương nhớ của nó cho Má nó nghe.

(còn tiếp)
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, hihi206, Tố Cầm, tieubao1, Ngươi vien xu

Re: Đừng Mệt Mỏi Với Cuộc Đời

Postby hihi206 » 27 Aug 2018

Trải bao thăng trầm cuộc sống giúp nó hiểu ra rằng:
Cuộc đời là một sự lựa chọn, lựa chọn cách sống, cách nghĩ. Lựa chọn sao cho bản thân mình vui, lựa chọn sao cho mình có nụ cười với mọi người chung quanh. :giỏi: :hoa: :hoa: :hoa:
hihi206
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $5,780
Posts: 277
Joined: 21 Dec 2016
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng hihi206 từ: Que Huong, Thuvang

Re: Đừng Mệt Mỏi Với Cuộc Đời

Postby Thuvang » 30 Aug 2018

TV thật lòng cảm ơn Hihi206 thật nhiều, đã thường ghé qua đọc và đồng cảm với bài viết.
Thân mến chúc bạn luôn vui & như ý mọi điều trong cuộc sống :hoa:
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 

Re: Đừng Mệt Mỏi Với Cuộc Đời

Postby Thuvang » 30 Aug 2018

Đừng Mệt Mỏi Với Cuộc Đời (tt)

Chờ đợi, hy vọng một cái gì đó trong cuộc sống là một điều thú vị. Ngay cả điều, ta có thể, chỉ nghĩ đến đó là đã có một nụ cười, nụ cười thật xinh với tâm hồn và cả với dáng vẽ bên ngoài.

Nhìn lại mình, nhìn lại thật kỷ rồi sẽ biết, ta vô cùng hạnh phúc, thông thường là vậy.

Sáng qua, đi chợ. Trước tiên, tôi ghé vào gian hàng thịt.
Nhân viên đang cân hàng cho một người đến trước, tôi đứng chờ tới phiên mình. Bỗng có một chị đến gần gian hàng, và cất tiếng hỏi anh nhân viên:

- Anh Năm, khỏe không?... v.v... và v.v...

Tôi nghe Anh Năm đó... trả lời:

- ... Cũng vậy hà, chị đi chợ hả?

- Ờ... đi mua miếng thịt bò về nấu bò kho cho mấy đứa nhỏ ăn.

... Sau đó thì, anh ấy cân xong phần thịt cho người khách trước, rồi lẹ làng đưa mắt hướng về chị... gì gì đó, hỏi:

- Chị cân mấy pound?

Vừa thoáng nghe, tôi chưng hửng, phải nói là kêu trời thầm trong bụng:

- Gì vậy? Sao vậy? Chị ấy, là người đến sau tôi mà...

Vô tư hay vô tình... anh Năm ấy với chị gì gì đó đã tạo nên một thứ cảm giác không vui cho tôi, vì sự không công bằng, không tôn trọng.

Tôi nín thinh... ngó, rồi đành chờ tới phiên mình. Mong là, không còn có ai đến hỏi han anh Năm thêm lần nữa.

Tôi lãng đi ra xa, cách chị gì gì đó một khoảng cách có thể đủ không nghe, không thấy.

Bất chợt, chị gì gì đó, xoay người nhìn tôi, miệng cười có chút gượng gạo, và nhẹ giọng:

- Xin lỗi... tại ảnh hỏi...

Tôi cười, tử tế trả lời:

- Không sao, tôi chờ thêm chút nữa.

Nói xong, tôi quay mặt đi. Thật tình, lúc ấy, tôi rất mừng, vì may là mình đã không có thái độ cau có, càu nhàu ngay sau khi hai người đã đặt tôi vào chỗ của kẻ "bị lãng quên". Nếu có, chắc cả ba chúng tôi đều sẽ không vui gì cho lắm trong ngày hôm đó.

Tình cảm buồn vui trong cuộc sống, chi phối đến tinh thần và cả thể xác con người.

... Vật lộn, đấu tranh với cuộc sống rất dễ đưa con người vào trạng thái mệt mỏi, và dễ đi vào sai lầm. Đôi khi, chỉ là những mảnh vụn suy nghĩ cũng cắt xén đi sự nhẫn nại, sự kiên trì, sự bao dung, sự thân thiện cần phải có của con người.

Suốt tám tiếng ở chỗ làm, tập trung để khỏi bị lỗi lầm trong công việc, là đủ cho một ngày cơm áo. Đừng bày biện, đừng vẽ vời, kiểu cách bên ngoài, đôi khi chính vì điều này, khiến cho mình thêm phần lo lắng.

Bệnh thì uống thuốc, đau thì khóc, mệt thì nghỉ..., cái công thức này tôi thường xuyên áp dụng.

Cuộc đời mỗi người giống như một cuốn sách. Bất kể là ai, cũng có vài trang muốn xé đi trong đời...

Nếu có mệt mỏi trong cuộc sống, hãy dừng lại nghỉ ngơi, rồi đi tiếp, đừng bỏ cuộc nửa chừng.
Trang sách đời vẫn cần tác giả, cần người viết tiếp, dẫu là viết rồi xóa đi vài chữ, xé đi vài trang. Đừng để cuốn sách bị bỏ quên, không đoạn kết.

Ai cũng có những hoàn cảnh, những lúc khó khăn. Hãy cố gắng đẩy lùi những giây phút mệt mỏi trong cuộc sống với một tâm hồn vị tha, bằng cách nghĩ đến người khác và bằng chính nghị lực của riêng mình.

Thuvang
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, Ngươi vien xu


Return to Tuỳ Bút và Văn sáng tác



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 9 guests