Hạnh Phúc

Nơi chia xẻ với nhau những tâm sự, cảm xúc...trong cuộc sống hằng ngày

Moderators: littlehoney999, Ngươi vien xu, A Mít

Hạnh Phúc

Postby Thuvang » 04 Feb 2018

Hạnh Phúc
Image


Ít người trong chúng ta có được cảm nhận rằng mình đang có hạnh phúc, hạnh phúc đang choàng vai, đang theo ta từng bước, đang ẩn hiện, luồn lách theo từng khoảnh khắc thời gian trong cuộc đời của mỗi chúng ta. Và đôi khi, rất bất công khi người tiếp nhận đã xem hạnh phúc mình đang có như là một công thức bài tính có sẵn, hay là một điều phải được có, rồi vun vãi, lãng phí, vô tình với nó!

Hãy trân trọng từng mỗi một hạnh phúc mà bạn đã có, đang có để làm hành trang cho cuộc sống hàng ngày của chúng ta, để mở lòng đón nhận và tìm cách trao cho nhau hạnh phúc đến những người chung quanh chúng ta, có khi chỉ là một nụ cười, một cái nhìn thân thiện, một cái bắt tay, một lời chào hỏi ngắn gọn hay qua một tình cờ giao thiệp xã giao hàng ngày...

Hạnh phúc

Hồi nhỏ có Má, nhà thì không mấy khá giả gì lắm, cả gia đình cứ loanh quanh với đồng lương giáo viên của Ba, Má. Tết đến, tôi đâu bao giờ dám đòi hỏi quần áo hay giày dép mới. Nhưng tôi nhớ rất rõ một năm vào buổi chiều ba mươi tháng Chạp sau khi cúng rước Ông Bà, dọn dẹp xong là Má kêu lại, trên tay cầm hai cái áo mới rồi nói:
- Mặc thử cho Má coi nè.
Mắt mở to tròn, nhìn Má, nhìn áo rồi vội vàng chụp lấy, chạy vào nhà tắm để mặc thử. Gương mặt sáng rở, vừa bước ra vừa nhìn xuống cái áo rồi nói:
- Vừa quá Má ơi, màu này con thích lắm.
Má nói tiếp:
- Thử luôn cái màu đỏ cà rốt đi con.
Thử xong hai cái áo, chuẩn bị ủi cho những ngày Tết. Nhìn con vui, Má có lẽ vui nhiều lắm, phải không Má?

Sau này học đến trung học, hàng năm tôi mới để ý rồi biết Má mình đã ngồi may áo mới cho con từ tháng trước Tết, tức là vào khoảng tháng này, âm thầm đợi lúc các con đi ngủ, ngày may một chút, một chút cho tới cuối năm. Má chọn vải , chọn màu con gái mình thích.
Hạnh phúc bí mật của con bé mới lớn lúc ấy là ngày đêm được ôm ấp sự thương yêu của Má mình, qua hai cái áo được may rất đơn giản theo cách chồng đầu, chui qua cổ, không kiểu cọ, không cầu kỳ, không cần đơm nút và cũng không rực rở sắc màu (Má tự một mình lấy mẫu kích thước từ áo cũ con đang mặc mà may ra áo mới)


Bây giờ đây, con tự chọn lựa mọi thứ trong cuộc sống, nhưng chắc chắn một điều là con đã theo từng bước chân của Má dìu dắt ngày xưa.

Những lúc thất bại, va vấp trong cuộc sống, lệ có rơi thật nhiều nhưng chỉ cần nghĩ đến Má là con cứ tiếp tục đường đời với một tấm lòng yêu thương, chịu đựng và thì thầm nói mình phải sống như Má mình thôi.

Nếu có ai hỏi tôi, điều gì sẽ làm tôi cảm thấy hạnh phúc nhất, tôi sẽ không ngần ngại trả lời đó là những ngày sống có Má bên cạnh.

Hạnh phúc này đã đi theo nó cho tới ngày hôm nay và mãi mãi...

Thuvang
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, Ngươi vien xu, tieubao1, simbaking

Re: Hạnh Phúc

Postby Ngươi vien xu » 05 Feb 2018

Vâng vì hạnh phúc là một định nghiã bất tận, thí dụ với bác nông dân hạnh phúc là được mùa, với anh công nhân hạnh phúc là được tăng lương.. vv và vv..
Không có Chiếc áo hạnh phúc nào có thể mặc chung cho tất cả mọi người !

Vì thế theo mình nghĩ chấp nhận hạnh phúc càng đơn giản bao nhiêu thì niềm hạnh phúc ấy dễ đến.

Và NVX cùng đồng ý một trong hạnh phúc lớn nhất chính là hạnh phúc được sống những ngày có Má bên cạnh. :hoa: :hoa: :hoa:
......
Em cứ đến cứ đi và cứ khóc
Ta đã đi rồi ta lại sẽ về

User avatar
Ngươi vien xu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $59,160
Posts: 1548
Joined: 28 Feb 2006
Location: USA
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Ngươi vien xu từ: Thuvang, tieubao1, simbaking

Re: Hạnh Phúc

Postby Thuvang » 07 Feb 2018

Càng nhiều tuổi càng thương Má mình nhiều hơn phải không NVX.
Thật tình cám ơn NVX đã luôn khuyến khích đông viên TV. :hoa:
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Ngươi vien xu

Re: Hạnh Phúc

Postby Thuvang » 13 Mar 2018

Hạnh Phúc Với Má

Tôi rất thích những lời khen của Má, hầu như cả đời tôi không bao giờ bị Má rầy.
Hạnh phúc lớn lao của tôi là sự cảm nhận được rằng: "Má thương tôi nhiều lắm"
Bây giờ, lúc nào nhìn lại khoảng thời gian trôi qua là tôi thấy tôi có cả một gia tài khủng lồ về tình thương của Má.

Hồi còn nhỏ, tôi nâng niu hai cái áo " nhà quê" như một báu vật, Má giặt xong là đi lấy bỏ vào hộc tủ hàng đầu phía trên, sợ để ở dưới mấy cái khác sẽ bị đè nhăn.
Dầu dãi nắng mưa, sáng tối khuya sớm Má nuôi con khôn lớn như các đứa trẻ khác.

Ngày con đi học trung học thì Má lại may hai áo áo dài lụa trắng thay đổi qua ngày (lại chỉ hai cái thôi!). Không biết Má học may áo dài từ đâu mà ngày nhập trường Má cũng kêu tôi mặc thử, một cái theo kiểu gài nút phía trước như một chiếc áo bà ba có vạt dài còn cái kia thì cổ bẹt nhưng không hở nhiều (có lẽ mấy kiểu này dễ may... phải không Má?)

Má may tuy không khéo như thợ, nhưng tôi rất thích vì hàng lụa Má chọn hợp ý của tôi, vì cái kiểu mẫu không giống ai (có hai nhỏ bạn đã nói kiểu áo đẹp và lạ, bạn ấy rất thích)

Tuổi mới lớn cái ăn, cái học và vài bộ trang phục là điều hạnh phúc lắm rồi. Tôi có một kỷ niệm thần tiên thời cắp sách mang hương vị "mắc cở" không quên về chiếc áo dài Má may này, bây giờ mỗi lần gài nút áo là thường hay nhớ lại rồi mĩm cười một mình.

Má may áo thì chỉ đơm nút bốm (cái nút bằng thép trăng trắng), Má không có đơm cái khuy ở cuối cùng nên một hôm trong lớp học tôi được kêu lên sửa bài, tay cầm tập chân bước lên bục gỗ để lên bảng, tôi sơ ý không vén vạt áo, một chân dẫm lên vạt và rồi cả hàng nút bốm tung ra, tôi gượng quá lẹ lẹ gài lại ngay chỉ bằng một tay, Thầy đang đứng trên bục giảng, thấy vậy ông ta đã vội đi xuống các dãy bàn học trò ngay, may là lúc bấy giờ tôi đã xay lưng quay lại các hàng ghế nên không ai nhìn thấy mặt tôi, và cũng nhờ một phần đó là lớp sinh ngữ Pháp nên chỉ có khoảng hai mươi học trò hầu hết ngồi dồn về cuối lớp. Gài xong, sau đó tôi lấy lại bình tĩnh viết bài lên bảng rồi về chỗ ngồi (không dám ngó mặt ai)

Về nhà, kể cho Má nghe, Má nhìn tôi cười cười rồi nói như có vẽ năn nỉ tôi:
- Má quên không để ý vã lại hôm đó lu bù cho mấy đứa nhập trường, may hơi gấp nên Má không mua kịp cái khuy gài, ngày hôm sau Má đã đi chợ mua rồi gắn vào liền.
Chỉ tại con sơ ý không vén vạt áo thôi, Má hen.
Hai chiếc áo dài đó là gia tài tuổi ngọc của tôi nên cuối tuần nghỉ học tôi đem nó đi giặt riêng bằng tay rồi phơi ở một góc cao cao sợ người trong người đi ngang cọ quẹt vào sẽ lấm dơ.

Rồi theo bước chân thời gian tôi vào ĐH. Má của tôi lại cho tôi hai chiếc áo dài khác , một cái với màu cà phê sữa, một cái màu xanh da trời hay theo thời khắc đó người ta thường gọi là màu hàng không (đồng phục của phi hành đoàn lúc bấy giờ) cái áo này tôi thích nhất. Nhưng hai cái áo sau này thì Má chọn vải, chọn màu rồi đưa sang nhà may quen trong xóm đo may cho tôi. Má nghĩ con lớn rồi, vào ĐH phải diện cho nó đẹp. Thương Má quá đi, lúc nào cũng lo cho chồng cho con thôi.
Đôi khi, cả nhà rủ Má đi chợ mua vải may áo cho Má, Má luôn luôn nói rằng:
- Để Ba mày chọn màu, không thôi Ba mày chê.
Nghĩa là Má chỉ chờ Ba, mà thật ra các chiếc áo Má mặc đi với khách khứa dự tiệc đều do Ba lựa chọn.

Hạnh phúc từ Má, do Má trao cho con nhiều lắm Má ơi, với cả đời con cũng không sao nói hay kể ra hết.

Con xin lỗi Má với những lần lầm lỗi con đã phạm, hồi nhỏ thì cứ theo anh Tư lội sông rồi tối nào cũng theo ảnh đi tới khuya mới về, vì cái tật mê nghe các cô chú đờn ca tài tử. Con nhớ, mỗi lần như vậy Má chỉ lặng lẽ ngồi ở một góc nhà chờ cửa, mặt buồn hiu. Con thật là có tội.
Lớn lên nữa thì cứ lo lắng con thua sút bạn bè, lo cho hạnh phúc từng đứa con, lo bằng tất cả sức lực Má có, ngay đến những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời.

Con cám ơn Má từ ngày Má mang nặng hình hài con trong bụng cho đến khi khôn lớn, trưởng thành. Má đang ở nơi đâu hãy vui nha Má vì con Má vẫn mãi mãi là con của Má, nó đang chờ Má may áo không bằng vãi như xưa mà Má hãy may cho nó cái áo nhân hậu, chân chất, thật thà mà Má đã mặc, Má đã cố gắng may bằng hai bàn tay gầy guộc, nổi cuồn cuộn những đường gân xanh, bàn tay tần tão chai cứng của người phụ nữ Á Đông mẫu mực, đó là Má của con đây.

Niềm tự hào về Má sẽ theo con trong bất cứ giờ phút nào con còn hiện diện, không ai và không có sức mạnh nào xóa tan được đâu Má ơi.

Ngày mai sẽ là ngày giỗ thứ ba mươi của Má - Con nhớ Má hơn lúc nào hết!

Thuvang
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, simbaking


Return to Tuỳ Bút và Văn sáng tác



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 7 guests