Viết Về Ngày 30 Tháng 4

Nơi chia xẻ với nhau những tâm sự, cảm xúc...trong cuộc sống hằng ngày

Moderators: littlehoney999, Ngươi vien xu, A Mít

Viết Về Ngày 30 Tháng 4

Postby IFlyX5 » 27 Apr 2012

Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
Một trăm năm đô hộ giặc Tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày
Gia tài của mẹ để lại cho con
Gia tài của mẹ là nước Việt buồn
...

Ba mươi bảy năm về trước, tôi chỉ là một đứa con nít 10 tuổi, sắp sửa bước vào lớp 5 trường Tiểu học. Ba mươi bảy năm về sau, tóc tôi đã lấp tấp bạc, có lẽ bây giờ muối đã sắp sửa gần bằng tiêu. Tôi đã lớn lên và đã đi qua gần nữa quãng đời của tôi trên đất Mỹ, nhưng mỗi năm gần đến ngày cuối tháng Tư, tôi thấy lòng buồn vô tả.

Có những buổi sáng đi làm, vào sở ngồi đọc qua những bài viết về ngày Quốc Hận 30 tháng Tư, bài viết về các Tướng VNCH đã tự sát trong ngày 30 tháng Tư, nước mắt tôi cứ long lên, rớt xuống, lau hết, rồi lại lưng tròng đỏ hoe. Khi bạn bè trong sở họ thấy thì tôi vội nói dấu có lẽ vì tôi bị allergy nên mắt đỏ, và sụt sùi. Nhưng chắc chắn họ sẽ không bao giờ hiểu được nỗi buồn trong lòng tôi, và của bao nhiêu người Việt tha hương khác.

Ba mươi bảy năm sau ngày mất nước, quê hương tôi vẫn còn lầm than, đồng bào tôi vẫn chưa cơm no áo ấm, và đất nước tôi lại sắp mất vào tay bọn giặc Tàu ngoại xâm.

Tôi còn nhớ mười mấy năm về trước, chú tôi ở Nha Trang có làm một gia phả, và tra mò ra được ông tổ họ Lý của chúng tôi là nguyên quán người Đài Loan (Taiwan). Nghe tin đó, tôi phực cười. Bạn bè tôi hỏi tôi, có họ Lý như tôi như vậy chắc phải là người Tàu. Tôi trả lời không, họ Lý của tôi là giòng dõi Lý Thường Kiệt, vị tướng tài ba đã dẫn dắt dân Việt đứng lên chống giặc Tàu xâm lược. Không thể nào tôi là người Tàu.

Cách đây gần 10 năm, khi nghe tin Nội tôi mất, tôi có điện thoại hỏi Cha tôi có muốn về Việt Nam để chịu tang cho Nội tôi không. Cha tôi trả lời là không. Tôi vội viết trách Cha tôi rằng, "Như vậy là Ba đã để Việt Cộng thắng Ba rồi, là vì Ba ghét nó mà Ba không về chịu tang Mẹ mình." Cha tôi viết trả lời, "Ba đành mang tội bất hiếu, nhưng Ba không thể nào trở về lại Việt Nam trong khi bọn Việt Cộng vẫn còn đó." Mãi đến nhiều năm sau đó tôi mới hiểu được ý của Cha tôi. Như những người chiến sĩ coi nhẹ gánh nặng gia đình ra đi hy sinh vì Tổ Quốc, vì chính nghĩa Tự Do, Cha tôi thà mang tội bất hiếu còn hơn mang tiền bạc về cứu giúp Việt Cộng. Ông không cầm cây bút bày vẽ chống Cộng, ông không biểu tình và cầm loa hô hào chống Cộng náo nhiệt, ông không cầm cây súng bắn thẳng vào quân thù, nhưng hành động và lời nói của ông là cách chống Cộng mãnh liệt, chính trực, và hữu hiệu.

Nhiều người hỏi tôi rằng có phải tôi là người hiếu chiến và chống Cộng mù quáng? Xin thưa, khi những người từ miền Bắc vào xâm chiếm miền Nam của tôi, tôi chỉ là một thằng con nít 10 tuổi, chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy bom lửa, đạn bay, hay chết chóc. Tôi chưa biết chiến tranh là gì, ai là Quốc Gia, ai là Cộng Sản. Nhưng sau 5 năm sống dưới ách cai trị của họ, rồi lớn lên và trưởng thành trên đất Mỹ, đọc và nghe thấy những bất công đang xảy ra ngay trên quê hương tôi, thấy đồng bào tôi đã bị đau khổ vì 20 năm chiến tranh Nam Bắc và 37 năm triền miên đói khổ sau ngày mất nước, tôi đã ý thức được tại sao người Quốc Gia chống Cộng, tại sao hàng triệu người Việt liều chết vượt biển Đông tìm Tự Do, vì ai mà hàng trăm hàng ngàn người Mẹ mất con, vợ mất chồng, con mất cha trong trại tù Cải tạo của Cộng Sản, và tại sao quê hương tôi vẫn còn lầm than.

Lại có người hỏi tôi tại sao không xoá bỏ những hiềm thù và ngồi lại tiếp tay xây dựng đất nước. Xin thưa, tôi sẽ không bao giờ xoá bỏ được những hiềm thù và tiếp tay xây dựng đất nước Việt Nam theo lối những người Cộng Sản Việt Nam đang cầm quyền, đến khi nào họ ý thức và sửa đổi đường lối lãnh đạo sai lầm của họ, khi người dân Việt tôi được cơm no áo ấm, khi không còn những đứa trẻ phải bỏ học đi bơi rác, bán vé số, đánh giày nuôi sống gia đình, và những người con gái Việt Nam không còn phải bán thân cho người ngoại quốc để cưu mang gia đình.

Lịch sử bốn ngàn năm Việt Nam cho tôi những Trần Hưng Đạo, Trần Bình Trọng, Lý Thường Kiệt, Quang Trung Nguyễn Huệ, Ngô Quyền, Bà Trưng, Bà Triệu, và những hàng trăm, hàng ngàn anh hùng đứng dậy chống giặc ngoại xâm. Nhưng lịch sử trong thời đại tôi sinh ra và lớn lên cho tôi những Nguyễn Khoa Nam, Lê Văn Hưng, Trần Văn Hai, Lê Nguyên Vỹ, Phạm Văn Phú, Hồ Ngọc Cẩn, Trần Đình Tự, Trần Văn Bá, và hàng trăm, hàng ngàn, hàng triệu chiến sĩ Quốc Gia đã bỏ mình bảo vệ miền Nam, bảo vệ chính nghĩa Tự Do.

Nếu nói rằng tôi yêu nước, thì tôi sẽ không dám nhận lấy cái vinh dự cao cả đó, vì tôi đã chưa làm gì được cho quê hương tôi. Nhưng tôi hãnh diện tôi là người Việt Nam, không phải vì tôi là một tỷ phú, danh hào, hay bác học lỗi liệc, nhưng chỉ vì tôi mang dòng máu Việt, biết nói tiếng Việt, biết viết tiếng Việt, và quê hương của tôi không phải là mãnh đất giàu sang đầy hào quang lóng lánh này, mà quê hương tôi là mãnh đất hình chữ S khô cằn, nghèo khổ, và lầm than.

Viết tại Florida mùa Quốc Hận 2012
IFlyX5
IFlyX5
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $102,590
Posts: 1147
Joined: 17 Aug 2005
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng IFlyX5 từ: TT Yen, truyenhoalan, pleikey, NgÆ°Æ¡i vien xu, Sông Nguồn, lazyht

Re: Viết Về Ngày 30 Tháng 4

Postby Ngươi vien xu » 03 May 2012

IFlyX5 coi như là thế hệ thứ hai sau cuộc chiến. Rất đồng cảm với những suy tư của IFlyX5. Chưa cần biết chế độ đó là tư bản hay cộng sản nhưng ngày nào đồng bào còn lầm than rên xiết dưới sự cai trị khắc nghiệt tàn bào dựa trên bạo lực trấn áp thì ngày đó chúng ta còn đau lòng .Ngày nào mà người dân không được tự do ngôn luận, bị cướp đất của người sống lẫn người chết thì ngày đó cuộc đấu tranh vẫn phải còn tiếp diễn..

Cảm ơn IFlyX5 đã góp thêm một tiếng nói trong cuộc đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền.

Ngày nay với Internet là một kho tàng khổng lồ lưu trữ kiến thức và tạo nên sự bùng nổ thông tin toàn cầu, nhiều sự kiện cũng dần sáng tỏ, nhiều sự kiện cần đánh giá lại cho công bằng và sòng phẳng. Việc Đảng CS tiên đoán trước Nhật sẽ lật Pháp ( dó lúc đó Pháp đã quá suy yếu trong thế chiến II) và đứng lên lãnh đạo nhân dân cướp chính quyền và tuyên bố VN là một nước độc lập, phải nói là điểm thắng lợi to lớn . Không đơn thuần khi chính phủ HCM sang Pháp dự hội nghị Fontainebleau do Phạm văn Đồng làm trưởng đoàn, ngày 22 tháng 6 năm 1946 HCM được Pháp tiếp đón với tư cách một nguyên thủ quốc gia với 21 phát súng đại bác.

Sau khi Pháp trở lại xâm lược VN lần 2, rồi chiến thắng Điện biên Phủ, rồi hiệp định Geneve chia đôi đất nước lấy vĩ tuyến 17 làm ranh giới tạm thời....

Cứ cho việc miền Bắc chủ trương thống nhất đất nước dầu phải hy sinh dăm ba triệu thanh niên là nhiệm vụ cao cả vì non sông VN là một, tất nhiên với một giá quá đắt (qua các tài liệu đã giải mật và qua các hồi ký các chính khách của Mỹ, họ đã công nhận việc Mỹ đưa quân vào VN là sai lầm ....,chuyện dài không thể nói gọn trong đây được ....)nhưng cũng như bao chế độ phong kiến tập quyền trong lịch sử, sau khi chiến thắng ngoại xâm , chế độ lại hiện nguyên hình là chế độ ...cha mẹ của dân chứ không phải do dân và vì dân. Nhà Trần sau khi đánh thắng quân Nguyên Mông, nhà Lê sau khi đuổi được giặc Minh...vẫn chỉ là nhà nước phong kiến không thay đổi gì và người dân vẫn khổ ải lầm than...

Bức tranh sau 37 năm "Giải Phóng" không nói lên được điều gì tốt đẹp! Ai đang là những người giàu có nhất VN sống xa hoa trong các biệt thự lộng lẫy, các xe khủng giá triệu đô, có tiền gởi con cháu sang các nước tư bản như Mỹ Anh Pháp đang giẫy chết du học, còn đại đa số dân lao động sống lầm than lam lũ cơ cực bần hàn ra sao?

Lịch sử là một cuộc đi tới dẫu có nhiều chông gai khó khăn, nhưng không phải thắng lợi từ trên Trời rơi xuống hay ban xuống. Dù sao chúng ta vẫn hy vọng sẽ có ngày VN không còn tiếng khóc kêu thương vì bị cướp đất, mất quyền sống, mất quyền bình đẳng...

Từ khi nhân loại ra đời, đã có bao nhiêu con người khốn khổ từng tồn tại trên trái đất, lê lết mỗi ngày cho qua hết một kiếp người?!? Con người không khốn khổ vì sự đau đớn, sự đói nghèo... con người khốn khổ vì sự vô cảm của những con người khác!!! Than ôi!

Để kết thức NVX xin mượn lời tựa trong cuốn Les Miserables của đại văn hào Victor Hugo:

"Khi pháp luật và phong hoá còn đầy đoạ con người, còn dựng nên những địa ngục ở giữa xã hội văn minh và đem một thứ định mệnh nhân tạo chồng thêm lên thiên mệnh; khi ba vấn đề lớn của thời đại là sự tha hoá của đàn ông vì bán sức lao động, sự sa đoạ của đàn bà vì miếng cơm manh áo, sự cằn cỗi của trẻ nhỏ vì tối tăm thất học còn chưa được giải quyết; khi ở một số nơi đời sống còn ngạt thở; nói khác đi và trên quan điểm rộng hơn, khi trên mặt đất, dốt nát và đau khổ còn tồn tại thì những quyển sách như loại này còn có thể có ích."
......
Em cứ đến cứ đi và cứ khóc
Ta đã đi rồi ta lại sẽ về

User avatar
Ngươi vien xu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $59,160
Posts: 1548
Joined: 28 Feb 2006
Location: USA
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Ngươi vien xu từ: pleikey, TT Yen, truyenhoalan, IFlyX5

Re: Viết Về Ngày 30 Tháng 4

Postby pleikey » 03 May 2012

Mến tặng IF, NVX và các Mit cuốn băng nhạc này để cùng chia xẻ tâm trạng của người Việt lưu vong viewtopic.php?f=65&t=116775
I thought I made a mistake once but it turned out it was a creative moment.
~ Scott Fleming
User avatar
pleikey
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $313,942
Posts: 5919
Joined: 13 Nov 2008
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng pleikey từ: TT Yen, truyenhoalan, IFlyX5, NgÆ°Æ¡i vien xu


Return to Tuỳ Bút và Văn sáng tác



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 32 guests