Nhớ Anh, Chỉ Là Để Nhớ

Nơi chia xẻ với nhau những tâm sự, cảm xúc...trong cuộc sống hằng ngày

Moderators: littlehoney999, Ngươi vien xu, A Mít

Nhớ Anh, Chỉ Là Ðể Nhớ

Postby littlehoney999 » 22 Sep 2011

Nhớ anh, chỉ là để nhớ

Được viết bởi: Nguyễn Anh Đào
| 20/09/2011




Image
Hình: internet

Phố ngoài kia vẫn ồn ào, vẫn tấp nập, chỉ có một chút dịu hiền hơn khi được tắm mát liên tục nhiều ngày bằng những trận mưa…

Em không còn lãng mạn, bung dù chạy ra ngoài để nghe mưa rớt quanh chân mình. Em ngồi bó gối trong nhà nhìn ra, mưa ngạo nghễ rớt xuống trước mặt em.

Anh đang ở đâu đó ngoài kia, ngoài những ngã đường đông nghịt, nước bì bõm dưới chân, có thể anh sẽ là người giúp một ai đó đẩy giúp khi xe họ tắt máy vì nước. Em hy vọng xe anh không tắt máy, bởi bô xe của anh rất cao, anh luôn tự hào vì nó.

Có thể anh cũng ngồi ở một nơi nào đó, nhưng không bó gối nhìn trời, không ngồi nghĩ đến những cảnh lãng mạn như em, anh đang nghĩ về công trường hôm nay phải nghỉ và lấy đâu bù vào tiền lương của công nhân. Có thể anh ngồi trước bàn cờ tướng chỉ một mình, nghĩ về những nước cờ sắp đi, có phải “thí” chốt hay không? Có phải đánh đổi gì cho những quyết định của mình hay không?

Nhớ anh, chỉ để nhớ… nhớ cái khoảng thời gia xa xôi, xa lắm rồi, cái ngày chúng ta còn ngồi một nơi để nhìn về cùng một hướng, cái thời còn ngồi mơ về mái nhà nhỏ có đầy ắp hoa vàng, cái thời anh bảo rằng anh yêu tiếng trẻ thơ…

Nhà chúng ta không có hoa vàng, nhưng chúng ta đã có tiếng trẻ thơ, nhưng em nhận ra, anh không yêu tiếng trẻ thơ như em từng nghĩ, mà cũng có thể anh đã nhận ra điều ấy, anh thật tình không yêu cái tiếng trong vắt dễ thương ấy như anh đã từng mơ nó hiện diện trong nhà mình.

Em nhớ anh… Để nhớ hết cái ngọt ngào một thời ta trẻ, ta còn đủ thời gian để dành cho những yêu thương, ta còn đủ thời gian để quan tâm tới nhau mỗi ngày dẫu chỉ là thời gian bỏ ra để nhắn một tin nhắn. Em nhớ… chỉ là để nhớ…

Ở ngoài phố kia, những vòng xe của anh vẫn cứ lăn, như đời anh và em đang lăn lông lốc trên con đường đời mà chúng ta chọn nó quá chông chênh, nó quá gập ghềnh. Em không cho phép mình ngoảnh nhìn lại sau lưng để tiếc núi hay nói hai từ “giá như…”

Đã không còn ngồi chung với nhau một con thuyền, không còn cùng nhìn về một hướng, không chọn cho mình lối đi bình yên, thôi thì cứ hạnh phúc bởi mình đã lựa chọn cuộc sống nhiều màu sắc, có sẫm tối u buồn thì mới có sắc đỏ chói chang.

Cứ phải đè nén hết yêu thương xuống tận đáy lòng để sống như người không biết yêu, không biết sống để làm gì? Rồi liệu mai này, hoảng hốt nhận ra mình không còn đủ để yêu thương dù đó chính là bản thân mình nữa thì có phải là khủng khiếp lắm không? Yêu thương được thì vẫn cứ hãy yêu thương, cho dù đó bản thân mình chứ không phải ai khác.

st

Em không làm thi nhân hay thi sĩ
Em chỉ làm tri kỷ của riêng anh :luv: :ôm:

Một Nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ :) Không cười thì lỗ ráng chịu nghen ^_*

User avatar
littlehoney999
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $112,012
Posts: 6798
Joined: 01 Aug 2007
Location: trên cành cây, nơi có tổ ong ^_*
 
 

Return to Tuỳ Bút và Văn sáng tác



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 34 guests