Có Lẽ

Nơi chia xẻ với nhau những tâm sự, cảm xúc...trong cuộc sống hằng ngày

Moderators: littlehoney999, Ngươi vien xu, A Mít

Có Lẽ

Postby littlehoney999 » 22 Sep 2011

Có lẽ
Được viết bởi: HOÀNG ANH TUẤN
| 22/09/2011

Từng ngày trôi qua trong đời này... ta như chiếc lá, một chiếc lá vô hồn rơi rớt theo những cơn gió. Nhiều lúc ta bình thản nhìn đời. Ta hờ hững với những sự chân thành dành cho ta... vì ta không dám nhận thêm điều gì nữa… ta sợ hãi những lúc điều hạnh phúc ấy, chân thành ấy tan biến., rồi ta cứ ngơ ngác 1 mình, đối diện với mọi chuyện với cảm giác trống rỗng... Rồi một ngày ta được nâng bổng lên. Ta thảng thốt. Ta vỡ òa. Ta muốn gào thét lên vì sao thế giới sao rộng lớn quá.Ta lại lo lắng. Lại bồn chồn. Lại thấp thỏm lo âu. Ta thấy ta nhỏ bé thế, yếu ớt thế, rồi cuộc sống có nuốt chửng ta không? Một thằng đàn ông không quá trẻ, chưa quá già – đầy ắp những trăn trở về cuộc sống, những thân phận Đời… nghiệt ngã… đau. Có những lúc ta thèm kinh khủng ánh sáng của niềm tin, cái thứ màu sắc vô hình mà đấy là những điều cơ bản nhất của một con người, nhưng sao giờ đây, với ta nó quá xa xôi... ta không cảm nhận được sự hiện diện của nó tồn tại. Vì sao thế? Đôi khi ta lại tự dày vò, ray rức vì không tìm cho mình đủ một bóng tối, một khoảng đủ rộng để có thể che khuất thật đầy tâm hồn ta – những xót xa mà ta đang có.

Những lúc như thế, cuộc sống đứng khoanh tay nhìn ta dò xét, soi vào từng ngóc ngách của tâm hồn ta,và cứ thế - ta cứ để cho nó thỏa mãn, rồi ta cứ cười, cứ cho nó chế giễu… thương hại và khinh miệt ta nếu nó muốn. Ta nhẫn nhịn với tất cả, ta vẫn đi tìm.Có nhiều lúc ta mỏi mệt, ta muốn dừng lại, chỉ dừng một chút thôi. Một chút không nhiều để lòng ta thanh thản. Nhưng rồi ta bị ám ảnh, những trách nhiệm... sự ràng buột. Cuộc sống réo gọi ta. Hối thúc ta. Ta lại ấm ức trở về... trở về với chút niềm tin mong manh, yếu ớt… như chính niềm tin về đời mà ta đang mang theo…





Hình: internet

Đời kéo ta đi thật nhanh qua những con đường, những sự va chạm không mong muốn. Ta ngộp thở, im lặng, cứ mặc cho những điều ấy. Cuộc sống sặc sụa trong những tràng cười tưởng như không bao giờ có hồi kết… nó cứ nhan nhản trước mắt, ta hối tiếc vì đã quay trở lại. Nhưng không thể, ta không có sự lựa chọn nào tốt hơn…bình yên hơn. Và hơn thế nữa, đời buông lỏng tay ta nhưng vẫn đủ chặc để ta không bị vuột mất, để ta không trốn thoát. Ta cầu cứu đêm, tiếng đêm hòa cùng tiếng thở dài, những tiếng nấc… và ta thấy cổ tay mình thật đau vì cuộc sống dù rằng ta biết rằng nó đang buông nhẹ…
Ta không còn những hoa hồng sắt trong căn phòng nhỏ… nhưng thói quen trò chuyện với chiếc bóng nhập nhòe vẫn nguyên. Ta thấy an ủi phần nào vì ta đã giữ lại được một điều gì đó cho riêng ta. Không cho cuộc sống.

Ta khóc cũng nhiều, cười cũng nhiều. Cuộc sống này là thế đấy, những Hỉ – Nộ - Ái – Ố giăng đầy trong tâm tưởng. Những lúc ta bỗng dưng muốn sống khác đi, ta muốn nổi loạn, muốn gào thét, muốn cười điên dại, khóc man dại, và ta cười khóc hoang dại. Cuộc sống sững sờ và đời bình tĩnh, mỉa mai ta. Và thế là, lại một lần nữa, trong nghìn vạn lần của cuộc đời ta, ta chịu thua cuộc sống – thua đời.Cứ như thế đấy - lần lượt ta đón nhận những đau khổ, thất vọng, uất ức, hụt hẫng, trống rỗng, nghi ngờ, uất ức… xót xa. Và cứ như thế, cuộc sống dường như nghiêm khắc với ta hơn… khiến ta thấy yên bình hơn, an toàn hơn trong bóng tối của chính mình. Đôi lần ta muốn giết chết cuộc sống bằng cổ tay đau buốt của mình. Nhưng chính cuộc sống lại dạy cho ta biết thế nào là bản lĩnh. Ta thấy ta yếu đuối, còn yếu đuối… Và đời và cuộc sống vẫn đang chờ… Chờ khi ta đủ mạnh, đủ nghị lực để có thể vượt qua rào chắn của tâm hồn vỡ, để có thể đủ mạnh, để có thể đón nhận yêu thương... và dành hết tình yêu cho đời… cho người – yêu và sống 1 cách trọn vẹn nhất.

Huta Huynh

Em không làm thi nhân hay thi sĩ
Em chỉ làm tri kỷ của riêng anh :luv: :ôm:

Một Nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ :) Không cười thì lỗ ráng chịu nghen ^_*

User avatar
littlehoney999
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $112,012
Posts: 6798
Joined: 01 Aug 2007
Location: trên cành cây, nơi có tổ ong ^_*
 
 

Return to Tuỳ Bút và Văn sáng tác



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 23 guests