Tình Me - Con

Nơi chia xẻ với nhau những tâm sự, cảm xúc...trong cuộc sống hằng ngày

Moderators: littlehoney999, Ngươi vien xu, A Mít

Tình Me - Con

Postby Thuvang » 07 May 2022

Image


Tình Mẹ - Con
-----------------

Câu nói: " Tôi không còn mẹ", bốn chữ đó là ẩn thân của những giọt nước mắt đang rưng rưng, là cách diễn tả bầu trời của mình đã hạn hẹp, tình yêu cuộc đời đã khuyết mẻ, thế gian đã vắng vẻ, chỉ một chút gió thổi cũng sẽ làm chao đảo tâm hồn, vì mình không còn mẹ.

Bây giờ là tháng Năm, bên tôi Ngày Lễ Mẹ là ngày chủ nhật thứ hai trong tháng năm. Thời gian này, khí hậu đang là xuân và được coi như bậc thang đầu tiên để bước vào mùa hè ấm áp, cây cối đâm chồi nảy lộc, chim chóc reo vui hòa quyện ánh nắng. Ngày lễ Mẹ được coi là một ngày đặc biệt bận rộn nhất trong năm của tất cả nhà hàng. Khí hậu không còn lạnh nhiều, người người đã cởi bỏ được lớp áo khoát dày ui bên ngoài, nhìn nhẹ nhàng hơn để thong thả đãi mẹ mình một bữa cơm hiếu thảo, tôn vinh công lao mẹ với một không khí trang trọng.

Mỗi một người mẹ có cách yêu thương, chăm sóc và dạy dỗ con cái khác nhau, phụ thuộc vào hoàn cảnh sống và kinh tế gia đình. Như mẹ tôi, không cho con học được trường đắt tiền, ăn những món ăn sang trọng nhưng mẹ đã hàng ngày đem tất cả những gì quí nhất cho con mình, vòng tay yêu thương luôn mở rộng, mở rộng từ ngày đầu cho đến cuối cuộc đời của mẹ. Đối với mẹ thì đứa nào cũng có lý do để thương, anh hai ít nói nên thương nhiều, anh ba hiền nên thương nhất, anh tư học giỏi nên thương hơn... mẹ thương các con, mẹ sắp hạng sao mà chẳng tìm thấy đứa nào là thương nhì. Trái tim của mẹ có bao nhiêu thì dành cho các con chừng ấy hết rồi.
Lo trăm bề, dẫu toàn vẹn thế nào mẹ cũng tìm cách, tìm cớ để lo, một nỗi lo kéo dài đến phút cuối của mẹ, mặc kệ cực khổ nào xảy ra.
Chúng con lớn lên trong vòng tay của mẹ, không đứa nào muốn rời xa mẹ, thế nên đứa nào cũng ráng làm tròn bổn phận của mình, vì sợ mẹ thêm lo lắng. Thấy mẹ đi chậm hơn, ăn uống ít hơn, đọc sách báo ít đi vì mắt mờ, tụi con đứa nào cũng đau xót, ước thời gian đi chậm lại cho mẹ đừng già. Nước mắt mẹ đã rơi vì gia đình, vì chồng vì con rất nhiều. Mẹ suốt một đời cho đi mà không cần nhận gì về mình. Cuộc đời của mẹ dính liền và quí nhất là cốt nhục của mình, là con cháu của mình.
Bây giờ nhớ mẹ, thương mẹ, nhìn di ảnh của mẹ, rồi thì thầm xin lỗi, sao ngày xưa sự chia sẻ của mình với mẹ chỉ là yên lặng, không bộc lộ ra ngoài dù chỉ là một cái ôm hun.
Thường khi trong các dịp họp mặt, Mẹ hay nói: "Ngày đó con rảnh thì về, đừng mua quà gì cả, tốn kém nha con, mẹ không cần gì đâu, chỉ muốn nhìn thấy các con là vui rồi", tôi bây giờ cũng đã nói với con mình như vậy, và tôi nghĩ bà mẹ nào cũng thế thôi..

Thế giới của người mẹ không chỉ lúc nào cũng màu hồng mà còn có màu xám buồn trên khuôn mặt, màu đen xẩm lo lắng ưu tư trong ánh mắt. Mối tình mẹ và con chỉ được nổi bật, được trọn vẹn bởi hai phía mẹ và con, đơn phương mẹ hay con dễ đi vào thầm lặng và thiếu sót. Nhờ mẹ chúng ta mới trở thành người như hôm nay, cuối đời bên cạnh mẹ chỉ còn lại con cái vì bạn bè mẹ rồi cũng già, có một số người đã ra đi, các con nên hiểu rằng, hồi nhỏ, con cần mẹ bao nhiêu thì lúc về già, mẹ cũng cần con bên cạnh bấy nhiêu.
Có ngày lễ dành cho Mẹ, các con của mẹ đừng vì lý do gì mà quên lãng cha mẹ, hãy thăm hỏi thường xuyên, có lẽ đó là cái mà người mẹ nào cũng cần.
Bản thân là một người mẹ, tôi ước muốn sống bên cạnh các con nhìn chúng trưởng thành, trở thành một người tốt trong xã hội với một tâm hồn bình an.

Thuvang
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong

Return to Tuỳ Bút và Văn sáng tác



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 10 guests