3. Giải mật ung thư
Nếu bạn muốn đánh bại ung thư, trước hết hãy chấp nhận và thấu hiểu nó.
Nếu bạn muốn thoát khỏi ung thư, hãy tập trung vào việc được tự do.
Nếu bạn muốn có nhiều tiếng cười hơn trong cuộc sống, hãy cười nhiều hơn nữa.
Nếu bạn không muốn sợ hãi thêm nữa, hãy làm điều bạn sợ.
Nếu bạn muốn một thế giới tốt đẹp hơn, hãy làm nó tốt đẹp hơn.
Nếu bạn thấy mình là nạn nhân của việc gì đó, hãy thay đổi nhận thức.
Nếu bạn muốn có nhiều bình yên hơn trong cuộc sống, hãy lan tỏa bình yên nhiều hơn.
Chỉ có duy nhất một điều “không làm” mà bạn nên biết:
Không dồn tâm sức vào những việc bạn không muốn cho bản thân và những người khác.
Thay vào đó, hãy tập trung ý nghĩ vào điều bạn muốn. Sức khỏe, niềm vui, sự phong phú, tự do và bình yên là những thứ chúng ta lựa chọn trong cuộc sống, chứ không phải là những thứ tồn tại tách biệt với chúng ta.
Kết nối các mảnh
Mary đến gặp tôi khi cô ở tuổi 39. Một năm trước, cô được chẩn đoán là mắc ung thư * giai đoạn muộn. Bác sĩ ung thư của cô đã chỉ định một lộ trình điều trị thông thường theo đúng chuẩn - xạ trị và hóa trị - nhưng chẳng ăn thua. Ngay sau đó, ông ta khuyên cô phẫu thuật cắt bỏ v_ú phải. Cuộc phẫu thuật diễn ra ngay trước kỳ kinh nguyệt của cô. Cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều khi các bác sĩ thông báo rằng họ đã loại bỏ hoàn toàn ung thư và tình hình bây giờ đang trong tầm kiểm soát. Các bác sĩ của cô ấy không biết rằng, theo môn thời sinh học1, nguy cơ ung thư tái phát tăng bốn lần ở những phụ nữ phẫu thuật trước một tuần hoặc trong kỳ kinh nguyệt so với những người phẫu thuật ở những thời điểm khác. Khi có kinh nguyệt, khả năng miễn dịch và lượng sắt trong máu thấp hơn rõ rệt. Do đó cơ thể của cô ấy không có khả năng phá hủy tất cả tế bào ung thư còn sót lại sau phẫu thuật. Vì thế, người phụ nữ này có nguy cơ cao bị ung thư phát sinh ở các phần khác của cơ thể.
1 Thời sinh học (chronobiology) là khoa học nghiên cứu đồng hồ sinh học của cơ thể căn theo các chu kỳ của Trái đất và được mã hóa trong các tế bào của chúng ta. Cơ thể chúng ta được phú cho ít nhất 100 chiếc đồng hồ như vậy, và chúng không liên quan gì đến thời gian đồng hồ cơ học của chúng ta. Ví dụ như nhịp sinh học ngày đêm (circadian rhythm) chịu trách nhiệm cho vô số chu kỳ nội tiết xác định lúc đói, tâm trạng, sự trao đổi chất, tốc độ tăng trưởng và lão hóa. Muốn có thêm thông tin, hãy tìm đọc cuốn Timeless Secrets of Health & Rejuvenation (TG).
Chẳng hề ngạc nhiên khi mà một năm sau phẫu thuật v_ú, Mary bắt đầu than phiền về những cơn đau dữ dội ở cột sống phía dưới và đầu gối trái. Mười năm trước, cô đã được chẩn đoán gai đốt sống ở cột sống phía dưới1, do mọc ra bất thường và sụn bị cốt hóa ở rìa các khớp cột sống. Tuy nhiên, lần này, xét nghiệm cho thấy có tế bào ung thư xương phát triển ở đoạn dưới của cột sống và đầu gối trái. Phẫu thuật v_ú và hệ quả là sự ức chế hệ miễn dịch, như thường diễn ra, đã khuyến khích hàng triệu tế bào ung thư phát triển ở những phần khác đã suy yếu của cơ thể. Vì thế, tế bào ung thư bắt đầu phát triển ở phần cột sống phía dưới, nơi sức đề kháng đặc biệt thấp trước sự hình thành ung thư.
1 Gai đốt sống là thoái hóa cột sống và biến dạng của khớp nối giữa hai hoặc hơn hai đốt sống (TG).
Mary cũng bị các vấn đề kinh nguyệt trầm trọng trong một thời gian dài như cô còn nhớ. Thêm vào đó, cô còn được chẩn đoán là thiếu máu. Tuy vậy, dù đã uống viên sắt đều đặn trong nhiều năm, do đó thường xuyên thấy buồn nôn và co thắt dạ dày, nhưng cô ấy vẫn thiếu máu. Cô nói với tôi rằng hệ tiêu hóa của cô ấy “không bao giờ làm việc đúng cách” , và táo bón thường kéo dài 3 đến 5 ngày liền. Kiểm tra của tôi cho thấy trong gan của cô có hàng nghìn viên sỏi.
Mary kể nhiều năm qua cô đã được điều trị bằng cách dùng phối hợp rất nhiều loại kháng sinh cho tất cả các loại nhiễm trùng. Chắc chắn rằng thường xuyên sử dụng kháng sinh làm tăng mạnh nguy cơ ung thư *. Theo nghiên cứu về ung thư, nguy cơ ung thư * cao gấp hai lần ở những phụ nữ đã uống từ 25 đợt kháng sinh trở lên, bất kỳ loại nào trong 17 năm so với những người không dùng chút nào.
Hồi nhỏ, Mary ăn rất nhiều kẹo, bánh, kem và sô cô la. Nhiều nghiên cứu gần đây cho thấy có sự liên quan giữa nguy cơ ung thư * cao hơn ở phụ nữ và chế độ ăn nhiều đường (đặc biệt nước ngọt và đồ ăn tráng miệng ngọt phổ biến). Các nhà khoa học hiện nay tin rằng lượng insulin được giải phóng bổ sung để xử lý các loại tinh bột và đường đơn giản trong những thực phẩm đó làm cho tế bào phân chia và estrogen trong máu tăng. Cả hai yếu tố đó (tế bào phân chia, estrogen tăng) có thể góp phần phát triển ung thư. Có điều, hiện tượng kháng insulin do thói quen ăn quá nhiều đường có thể dẫn tới đột biến, tạo ra 80% tất cả các loại ung thư.
Một nhân tố phổ biến khác trong các tình trạng này là căng thẳng cảm xúc, gây nên biến động nồng độ hoốc môn cortisone trong cơ thể, mà cortisone có vai trò điều tiết nhiều quá trình sinh lý, trong đó có đáp ứng kháng viêm, chuyển hóa carbohydrate, chất béo và protein. Theo một nghiên cứu của Đại học Carnegie Mellon Journal of the American Medical Association số ra ngày 10-10-2007], các nhà khoa học cũng đã xác lập được rằng căng thẳng làm suy yếu hệ miễn dịch và đóng vai trò trực tiếp trong sự phát triển bệnh tim, nhiễm trùng đường hô hấp trên, bệnh hen suyễn, một số bệnh nhiễm virus, mất cân bằng tự miễn, thậm chí cả việc vết thương sẽ khỏi như thế nào.
Hơn thế nữa, căng thẳng có thể ảnh hưởng đến thói quen hằng ngày của chúng ta, khiến chúng ta dần rơi vào vòng đau ốm luẩn quẩn và tiến triển sang, ví dụ như, tình trạng ăn vô độ, uống rượu hoặc hút thuốc - mà đến lượt mình, những thói quen này khiến chúng ta càng cảm thấy tệ hại hơn, do đó càng căng thẳng hơn. Tựu chung lại, mất cân bằng cảm xúc, về bản chất, chính là nhân tố nguy hiểm nhất dẫn đến ung thư.
Những nguyên nhân thuộc về cảm xúc của ung thư
Quay trở lại câu chuyện của Mary, cô có một tuổi thơ buồn vì cha mẹ cô thường xuyên trục trặc. Khi tôi hỏi, cô thậm chí còn không thể nhớ nổi có khi nào cha mẹ mình cơm lành canh ngọt với nhau. Là người rất nhạy cảm, mọi thứ với cô nặng nề và sâu đậm hơn so với người anh trai hướng ngoại. Cô thường xuyên cảm thấy bất an, sợ hãi và chán nản. Với nụ cười đầy đau khổ trên mặt, Mary nói rằng cô luôn luôn cảm thấy bị giằng xé giữa bố và mẹ, và không thể chọn ủng hộ ai.
Ăn uống cùng bố mẹ là việc rất khó khăn với cô. Cô buộc phải ngồi ăn trong khi bị một bầu không khí rất căng thẳng. Thỉnh thoảng mọi người cùng giữ im lặng để không khơi ra bất cứ xung đột mới nào. Bây giờ cô có ác cảm mạnh đối với thức ăn và sợ hãi đồ ăn, nên cố nuốt ngấu nuốt nghiến, thường vừa đứng hoặc vừa lái xe vừa ăn.
Mary phải đối mặt với rất nhiều khó khăn trong công việc. Cô làm giáo viên và cảm thấy rằng học sinh được phép trút thất vọng vào mình, còn bản thân thì phải giữ kín nó bên trong. Khi trở về nhà, dường như cô muốn hét lên với mấy đứa con của mình, điều đó lại khiến Mary dằn vặt thêm. Cô muốn trở thành một người mẹ tốt, nhưng lại tin rằng mình không thể, cô không biết đối xử thế nào là tốt cho lũ trẻ. Mary nói với tôi rằng dường như cô không bao giờ muốn trở thành một giáo viên đứng lớp, cô chỉ muốn trở thành huấn luyện viên thể dục.
Nỗi thất vọng vì không thực hiện được ước nguyện là nguyên nhân chính khiến Mary bị ung thư. Ngay từ bé, cô đã được dạy phải tuân theo chuẩn mực xã hội, có nghĩa là luôn phải làm những gì mà cô được bảo phải làm. Thẳm sâu trong tim mình, Mary có những ước mơ không bao giờ thực hiện được bởi vì cô không muốn khuấy động rắc rối và làm người khác nghĩ xấu về mình.
Để giữ bình yên, Mary làm theo những gì bố mẹ yêu cầu, nhưng bên trong thì sôi sục giận dữ. Buổi sáng khi đến văn phòng của tôi, cô nở một nụ cười xinh đẹp, che giấu nỗi đau trong lòng. Cô đã học được cách giấu kín nội tâm với thế giới bên ngoài. Cô bị tổn thương phần nhiều không phải vì những đau đớn thể chất, mà vì tất cả nỗi thất vọng, sợ hãi và bất an đã được giấu kỹ, những thứ đe dọa những xúc cảm nhạy bén về tình yêu và bình an trong trái tim cô. Những đau đớn thể chất chỉ đơn thuần gợi cho cô ấy nhớ lại những cảm xúc đau đớn sâu sắc đã phải chịu đựng quá lâu. Chính tình trạng không ngớt cố gắng trấn áp hoặc che giấu đi những cảm xúc thật sự bên trong - trong suốt thời niên thiếu và trưởng thành - cuối cùng đã hình thành một cá nhân cần đến một căn bệnh để đưa mọi sự đến một kiểu ngã ngũ nào đó.
Bị giằng xé giữa bố mẹ suốt nhiều năm và bản thân cố gắng làm hài lòng cả hai, Mary không đủ dũng cảm để lựa chọn làm hài lòng bản thân và chỉ bản thân mình mà thôi. Sự chia cắt trong trái tim cô ấy đã rút hết năng lượng và niềm hạnh phúc. Ung thư bắt đầu từ trái tim bị chia cắt, phản ánh toàn bộ nỗi đau và thất vọng không thể diễn tả bao trùm những năm đầu đời của cô.
Tất cả đều từ tâm mà ra, đúng không nhỉ?
Thế nào bạn cũng nói gì mà phán xa thế. Sao có thể như thế được? Chắc chắn là điều này trái với hiểu biết thông thường, nhưng chính cái hiểu biết ấy đã tạo ra môt loạt các bệnh mạn tính và các phương pháp điều trị bệnh độc hại, đắt đỏ, hướng đến triệu chứng và không có tác dụng. Thay vì tiếp tục bước đi trên con đường đó, hãy xem xét rằng các giả dược (chủ yếu được tạo ra để không hề có tác dụng chữa bệnh gì) luôn chứng tỏ có hiệu quả hơn dược phẩm, nên những cảm xúc ngầm ẩn có ảnh hưởng vô cùng lớn đối với cơ thể con người, dù theo chiều hướng tích cực hay tiêu cực.
Điều gì xảy ra trong cơ thể cảm xúc của chúng ta cũng xảy ra trong cơ thể thể chất của chúng ta, và ngược lại. Ung thư thực sự là một cảm xúc bị kẹt và bị cách ly, một cảm giác không có lựa chọn nào. Tương tự thế, thể chất tắc nghẽn khiến cảm xúc của bạn cũng bị kẹt. Tâm trí và cơ thể không bao giờ tồn tại một cách riêng rẽ cách ly với nhau. Thứ gì ảnh hưởng đến cái này, cũng ảnh hưởng đến cái kia; và điều này diễn ra một cách tự động và đồng thời.
Thông qua sự kết nối tâm trí /cơ thể, bất cứ cảm giác nào mong muốn và mưu cầu sự hài hòa, bình yên, ổn định và một niềm vui đơn giản trong cuộc sống mà bị ức chế cũng đều chuyển thành những phản ứng hóa sinh tương ứng trong cơ thể. Điều này đã khá thành công trong việc tước đi tất cả những phẩm chất tích cực trên của các tế bào trong cơ thể. Các tế bào không phải là những cỗ máy thể chất không cảm xúc, không giác quan về cái “tôi”, không phản ứng về những thay đổi hoặc đe dọa bên ngoài.
Trấn áp cảm xúc gây ra quá nhiều giận dữ và thất vọng ở Mary, đến nỗi xuất phát từ cảm giác sợ không được người khác, trong đó có cha mẹ, yêu quý, cô ấy đã chĩa những cảm xúc tiêu cực này vào chính cơ thể mình. Tâm trí nhiễm độc của cô đã khiến cơ thể nhiễm độc theo, và nó đe dọa chính mạng sống của Mary. Cô ấy đe dọa sức khỏe của các tế bào trong cơ thể mình bằng cách giữ rịt trong lòng những ý nghĩ và cảm xúc hệ trọng nhất.
Bất cứ điều gì bạn giữ trong lòng do sợ bị phê phán hoặc bị tổn thương, thực ra lại biến thành chất độc trong cơ thể. Những chất độc này mạnh đến nỗi nước mắt của bạn có thể đốt thủng cả da rắn. Tôi đã từng chứng kiến hiện tượng này khi sống ở châu Phi. Những giọt nước mắt hạnh phúc, mặt khác, lại không có chút độc chất nào.
Căng thẳng thường xuyên mà Mary trải qua trong bữa tối với cha mẹ đã phá hoại ghê gớm chức năng tiêu hóa của cô. Bị áp lực stress hay căng thẳng, các mạch máu dẫn tới các cơ quan tiêu hóa trở nên chật hẹp và hạn chế, ngăn chúng tiêu hóa ngay cả những thứ thức ăn lành mạnh nhất. Hơn nữa, ăn trong khi cảm xúc buồn bực thì chỉ ức chế việc tiết ra một lượng dịch tiêu hóa cân bằng. Bất cứ khi nào bạn thấy tức giận hay buồn bực, hệ vi khuẩn mật (vi khuẩn có lợi giữ cho mật cân bằng) sẽ bị thay đổi, khiến cho mật bị đặc quánh lại. Căng thẳng cảm xúc liên tục dẫn tới hình thành sỏi trong các ống mật của gan và trong túi mật. Hệ quả là hoạt động tiết mật bị hạn chế đã hạ thấp Agni, ngọn lửa tiêu hóa.1
1 Theo triết lý của y học Ayurveda, Agni là tên gọi ngọn lửa tiêu hóa trong cơ thể. Chính nó phân cắt và tiêu hóa thức ăn trong bụng (BBT).
Mary vẫn còn kết nối việc ăn bữa ăn của cô với nỗi đau buồn cô trải qua khi ngồi cùng bàn ăn với cha mẹ. Nỗ lực vô thức của cô là cố tránh mọi thứ liên quan đến đồ ăn và việc ăn uống, điều đó đã lập trình cho cơ thể cô làm điều tương tự. Cơ thể cô không thể ăn uống và hấp thụ thức ăn đúng cách khi thức ăn bị nhồi nhét vội vã. Nó dẫn đến sự tích tụ một lượng lớn chất thải độc hại trong ruột non và ruột già của cô.
Táo bốn thường xuyên và hấp thụ kém chất dinh dưỡng, trong đó có chất béo, canxi, kẽm, magiê và vitamin, làm suy yếu và kiệt quệ mô xương, tủy xương, và các chức năng sinh sản của Mary.
Khi các mô sinh sản, là phương tiện duy trì thiết kế di truyền (ADN) của các tế bào, bị đói ôxy và các chất dinh dưỡng, thì việc các tế bào bình thường và khỏe mạnh bắt đầu đột biến gien và phân chia một cách bất thường để sống sót qua nạn đói này chỉ còn là vấn đề thời gian. Bình thường, một nhóm các tế bào miễn dịch, các enzyme tuyến tụy và các vitamin sẽ phân cắt các tế bào ung thư trong cơ thể, dù chúng xuất hiện ở nơi nào.
Tuy nhiên, hầu hết các enzyme tiêu hóa đều được dùng hết sạch một cách nhanh chóng khi thức ăn có quá nhiều protein từ động vật như thịt bò, thịt lợn, thịt gia cầm, cá, trứng, pho mát và sữa, cũng như những thức ăn chứa nhiều đường. Trên thực tế Mary sống bằng những thức ăn này. Bị tình trạng tiêu hóa kém và táo bón gần như cả đời, cơ thể cô gần như đã mất toàn bộ thuốc giải độc tự nhiên cho các tế bào ung thư. Ung thư dễ có khả năng xuất hiện ở những người mà chức năng tiêu hóa luôn bị quấy rối và ở những người bị mất đi cảm xúc hạnh phúc, hơn là ở những người có hệ tiêu hóa hoạt động hiệu quả và những người nhìn chung lạc quan, yêu đời.
Bệnh gai cột sống phía dưới của Mary cho thấy là hệ thống nâng đỡ cơ thể bên trong và bên ngoài của cô đã suy yếu, nó biểu hiện thành một phản ứng trực tiếp đối với việc thiếu quan tâm và khuyến khích từ phía cha mẹ. Khi ngồi, người cô dồn về phía trước, và trông tầm vóc cô như thể co lại còn một nửa. Cô nhìn giống một đứa trẻ sợ sệt, không tự tin và thiếu niềm tin. Cử chỉ của cô cho thấy cô đang cố gắng bảo vệ trái tim khỏi bị tổn thương lần nữa. Bên cạnh đó, hơi thở cô nông và không đủ hơi, như thể cô không muốn bố mẹ chú ý đến và, có thể là, trách móc hoặc không đồng tình với cô. Hai đầu gối có tác dụng làm điểm tựa cho toàn bộ cơ thể. Cả một đời nhún nhường và không dám đứng lên vì chính bản thân và những khát khao của mình đã bộc lộ rõ ràng ở tình trạng đầu gối ẩm ương, ngày càng tệ thêm qua nhiều năm.