Tình Yêu Ngộ Nghỉnh

Nơi chia sẻ tài năng thơ của wí mít cho mọi người cùng thưởng thức

Moderators: lunglinh, donghoa, A Mít

Tình Yêu Ngộ Nghỉnh

Postby nguoixa » 26 Jan 2011

-Tình yêu
...Bắt đâù bằng 1 nụ cười,lớn lên bằng nụ hôn và kết thúc bằng nước mắt
Hình như ai đó đả nói với tôi như thế,đúng không nhỉ ?
Người con gái đâù tiên tôi "yêu " là nhừng năm còn ở bậc trung học .
Cứ chiêù tan trường về là nàng đi trước tôi lẻo đẻo theo sau,
mà củng hay thật,cô nào biết có cái đuôi ngoài sau là hình như đêù "vô tình" đi 1 mình
Hai năm trời,tôi đuổi,nàng đi,gần đến nhà nàng quay lại
Nàng
- Về nha ?
Tôi
- Ừ
(Ðến nhà không về chẳng lẻ đi nưả được à ? Còn tôi,chẳng ừ thì sao nhỉ ? )
Vậy là vui cả buổi chiêù và nằm mộng cả đêm
Sẻ rất đau đớn khi bạn yêu 1 người nào đó mà không đươc đáp lại,
nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu 1 ai đó mà không đủ dủng cảm để nói cho người ấy biết bạn đả yêu như thế nào
Tôi thiếu can đảm nên chả làm cái đuôi cho người ta nưả
Tình yêu đó ư ? hay chỉ là 1 khoảng thần tiên của tuổi học trò ?
Tình yêu là gì ?
Là sự gắn kết 2 tâm hồn cô đơn lại với nhau bằng sự thông càm hiêủ nhau
sâu sắc và khi hết thông càm hiêủ nhau nưả thì 2 tâm hồn đó lại tách nhau ra,để lại 1 bài chiến trường thê thàm
Chắc có lẻ tôi thật sự chưa biết yêu ? Nên cứ đi tìm cái hư vô
hay cái lạc thú của nhừng tình yêu âm thầm có nổi chua xót và củng có nhừng hạnh phúc êm đềm đầm thấm
Làm sao để yêu và được yêu ?
Ðời bây giờ ai hiêủ được trong tình yêu còn có sự khoan dung độ lượng
"Trên đời chỉ có 1 việc đáng nói là tình yêu vì nó là mầm mống
của sung sướng và là nguyên nhân của sự đau khổ "
cuộc tình được bao lâu ?
Một đời người được bao nhiêu cái xuân xanh mà mơ với tưởng ?
Tình yêu đau khổ,tình yêu đọa đày
Làm sao để giử ?
Hay người sẻ rẻ lối để ta ở lại ngả ba định mệnh,bây giờ ta chịu thử thách ,
hy sinh dể sẻ chẳng gần nhau,bên nhau,chẳng gần nhau nưả
Yêu thật khó,khó nhừng ngày lặng lẻ rơi xuống.
Tình yêu phải chăng là nhừng thóang ngậm ngùi bâng khuâng khắc khoải
Yêu đương chỉ là nhừng giây phút đợi chờ ?
Giử được chăng ?
Có 1 cô bé khó chịu hỏi tôi ?
-Trái tim anh không bao giờ rung động sao ?
Và hình như ai đó đả trả lời
-Con tim có lý lẻ cuả nó mà lý trí không thể cải lại
Còn tôi ?



Có bao giờ bạn hỏi người ấy tại sao yêu mình chăng ?
Vì người ta yêu nhau mà không biết tại sao yêu,yêu ánh mắt,
nụ cười, 1 lời nói có duyên hay yêu để thấy lòng bớt cô đơn ?
Tự nghìn xưa đến nghìn nay không ai giải thích được tình yêu là gì ?
Tình yêu ngọt,đắng ?
Hay tình yêu chỉ là nhừng muộn phiền chồng chất ?
Người yêu ta hay ta đả yêu người ? Thì làm sao nhớ hay quên ?
yêu nhau, hay diù nhau vào bóng tối,tìm bàn tay khô lạnh buốt da,tìm ánh mắt lạc loài ngơ ngác,đôi môi hồng trơ trội
tìm nhau để lao vào vực thằm không tên,tìm nhau cho thêm đau cho mạch máu vở chan hoà
Ôi nhừng mối tình vụn dại,1 đời mình chạy đuồi,vẩn theo hay dừng lại không biết nưả ?
Ừ mà có lẻ như cô bé nói,tôi thiếu tin tưởng nên cứ sợ phụ tình mà tình yêu làm sao biết sẻ mài vửng bền ?
Tình yêu hay chỉ là chiếc chià khóa mở cưả 1 linh hồn ?
Thôi hảy để hồn tôi đi hoang nhé !

..tình yêu cũng có thể thanh cao, đẹp đẽ , và cũng có thể là tội lỗi , sai lầm . Đúng như ai đã nói, con tim có lý mà lý trí không sao hiểu nổi . Vì sao anh yêu em ...! Chính anh cũng không trả lời được ? Tình yêu không có sai lầm, sai lầm là do người ta mơ ước quá nhiều về nó, hoặc vọng tưởng những viễn cảnh hư ảo, để cuối cùng thốt ra là mình đã sai lầm .

hoặc vì một mối tình dể thương, vô tình rời bỏ, để rồi lặn lội cố tìm lại tình ấy trong đời sau này . Điều đó dễ gì phải không ? Đôi khi một đời người chỉ có một lần yêu, những lần sau đó chỉ là gượng gạo . Nên nếu không tranh thủ cho mình , thì rất dể đi đến hối tiếc . Để rồi về sao hình như không ai có thể làm vừa lòng mình nữa . Mình cứ mãi đi tìm một cái gì đó của ngày xưa, của người ấy , mà hiện tại không ai sánh nổi . Khắt khoải, hối tiếc, luyến lưu ...những cái đó cũng có thể khiến mình trở nên vô lý và đáng ghét .

Ði tìm hay chỉ cố gian dối lòng để sống trong mộng tưởng?

Có khi nào giưả đám đông bạn chợt thấy mình thật nhỏ nhoi,hèn mọn ? Có khi nào sống với 1 người mà vẩn mơ tưởng 1 người ? Trong vòng tay người thân mà vẩn lẻ loi ?
Làm sao có tình yêu thật sự cô bé nhỉ ?
Loài người cứ hay nhìn về quá khứ,oán trách hiện tại và mơ
ước ở tương lai,nhưng rồi hiện tại củng lui về quá khứ và tương lai hôm qua là hiện tại hôm nay thì còn tìm chi nưả ?
Ừ thì có người đả nói yêu tôi đó,nói đợi với chờ,rồi củng quên đi .Có lẻ chúng mình tầm thường quá không biết nuôi dưởng tình yêu,sợ bé nhỏ sẻ tan đi,sợ lớn quá vòng tay không ôm ấp được
Mà làm người bình thường khó lắm ư ?
Khi Ðược sống trong sự đầy đủ,dư thừa của tình yêu,thì cảm giác sôi nổi trong tình yêu thường bị khô héo đi,và người ta không còn có thể hiêủ được đâu là tình yêu chân thật và đâu là tình yêu giả dối,giửa cảm giác bình yên và buồn chán đó.......
Yêu nhau củng buồn chán vậy sao ? Nên người lại bỏ ta đi,xa nhau để bình yên suy nghỉ,để kiểm điểm lại rằng mình có thật sự yêu nhau hay chỉ tìm đến nhau bởi 1 phút giây
bồng bột
Mình đả xa nhau bao nhiêu lần,mình đả giận nhau bao nhiêu ngày mà sao vẩn chưa tìm được câu trả lời cho chính mình ?

có lẻ vì người ta nghĩ , hình dung và mộng tưởng quá nhiều về tình yêu , nên khi gặp nó người ta hay đem so sánh, để rồi thất vọng . Thất vọng vì nó không như ý mình, rồi lại vội vàng bỏ ra đi tìm cái khác . Trong cuộc tìm kiếm cái như ý, thì người ta gặp cái tệ hơn, vì thế sinh ra hối tiếc và chán nản . Có lẻ tình yêu cũng như tất cả mọi sự việc điều không thể hài lòng và thoả mãn cho mơ ước cúa ta , nên hể càng mộng tưởng nhiều , càng dễ thất vọng vậy
Last edited by nguoixa on 29 Jan 2011, edited 1 time in total.
nguoixa
Mầm Mít
Mầm Mít
 
Tiền: $34
Posts: 9
Joined: 27 Dec 2005
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng nguoixa từ: littlehoney999, Tình yêu, Christiane

Re: Tình Yêu Ngộ Nghỉnh

Postby nguoixa » 28 Jan 2011

Anh à nhỏ đi về nhé ?
- Ừ,vui nhiêù nha
Thế rồi nhỏ lại đi,nhìn theo chiếc bóng trài dài chìm khúât
trong hoàng hôn vưà xuống thấy lòng thật vu vơ
- Sao không ở lại đây ăn tết ?
- Ở đây không có ai quen anh à,thôi để về quê với gia đình
Chiêù cuối tùân thư xá vắng tênh,nhỏ ngồi đó đợi anh để nói 1 câu giả từ vô vị đến thế ư ? Thế mà nhỏ không giận không hờn
Có lần anh hỏi nhỏ sao mình không thể yêu nhau và nhỏ đả trả lời rằng :
- Khi anh yêu 1 người biết rằng hong giử được,anh có dám yêu không ?
Lúc đó anh nhìn trời đất mêng mông mà không tìm được câu trả lời
- Anh làng mạn quá,yêu anh chỉ khổ mà thôi,thật ra anh chẳng nên yêu ai cả,ai mà làm vợ cho anh sẻ tội nghiệp cho người ta lắm
Câu nói đả lâu mà như mới hôm nao,anh vẩn chưa trả lời và nhỏ củng không chờ không đợi hồi âm
Mười mấy năm rồi,nhỏ đi quên lối về,anh không nhớ không mong mà vẩn đợi chờ .Cuộc đời lạ thật,chuyện muốn quên thì cứ nhớ mài
Anh của nhỏ giờ vẩn chưa yêu ai,thôi có lẻ cứ để anh làng mạn mài đi nhỏ nhé ! Có lần trở lại trường củ tìm đến ghế đá ngày đó nhỏ vẩn ngồi,ghế đá còn đây,trái tim khắc trên thân cây già đả hoen lở, nhỏ bảo là tim của nhỏ đấy,nói rằng sẻ chẳng bao giờ tặng ai,áp lòng tay vào tưởng chừng nghe tiếng thở cuả nhỏ,giờ nầy ở phương trời nào đó nhỏ còn giử hay người ta đả lấy đi rồi ?
Mà nầy nhỏ à,giờ anh đả biết 1 điêù là buổi chiêù cuối tùân cho dù ở nơi nào củng buồn như nhau
nguoixa
Mầm Mít
Mầm Mít
 
Tiền: $34
Posts: 9
Joined: 27 Dec 2005
 
 

Re: Tình Yêu Ngộ Nghỉnh

Postby nguoixa » 03 Feb 2011

Ta bùồn .Ôi hởi giấc bùôn,trăm năm chia nhánh,hạnh phúc mài
không thành không đâu lại được nửa . Bên người ta chơi vơi như con âu gày cánh .vì bên ngườì,bây giờ ở đây ta có nói người củng chẳng hiêủ ta noí gì
Ôi hạnh phúc giờ loan đi như cát vở,bay đi mịt mù
"Ta đả múôn ra đi nhiêù lần
và gió réo tên ta
Trùng dương vổ sóng về để đón bước chân
Quay mặt lại,nhìn nhau 1 lần cúôi"
Thế gian bổng mọi sự như trò đùa,giởn cợt,vậy mà ta vẩn cặm cụi làm,cặm cụi sống,như cố tập vác tảng đá nặng nề trong nhừng hùyên thoại xa xưa .Nhưng vì sao lòng mệt mỏi,sao tâm chán nản thế nào
Người đả ngà bóng giưả đường hay ngươì vẩn vưà lầm lủi bước đi?.......Sao ta cứ ngồi mải nơi đây bó gối,trông hệt như 1 tượng thần .Lúc đóng cưả nhìn 4 bức tường,bổng thấy tự thương thân 1 cách tội nghiệp,nhớ câu thơ nào đó
Trai trẻ bao năm mà đầu bạc
Trăm năm thân thế bóng tà vương
Bởi bây giờ ở đây còn có chăng là nhừng tâm hồn ngàn năm vạn kiếp chẳng thể dung hoà ,người vẩn hoài xuôi mắt ngó mông lung
"Ngày tháng vẩn xoay nhanh như mộng
Ta đuổi nhà,đuổi gió rong chơi
Hạnh phút của kẻ lạ
Qua đường xa,còn thấy mải đường xa "
Mấy hôm nay mộng và thực củng như nhau
Bỏ thành phố vào rừng cây vẩn mọc
Bỏ cây rừng,biết mộng không của riêng ai
Nhừng giấc mộng,nhừng giấc mộng 1 đời o thành tựu,sao ta thấy bơ vơ vô cùng giưả nhừng nổi bùôn
Ở đây nào có ai hiêủ,nào có ai nghe,nào có ai thấu,để cho ta chia sẻ nhừng xúc cảm rạt rào đó,nhừng xúc cảm đang bàng hoàng trờ về làm dấy động trí tâm .Ôi nhừng ánh sao xưa đả khúât cúôi trời,mộng đả tan,cánh chim âu bay trở về lôí củ,xếp đôi cánh mòi
"Bay đi cánh chim biển hiền lành
Ðất trời rộng sao ta không bến đổ
nguoixa
Mầm Mít
Mầm Mít
 
Tiền: $34
Posts: 9
Joined: 27 Dec 2005
 
 

Re: Tình Yêu Ngộ Nghỉnh

Postby nguoixa » 08 Feb 2011

Em mười sáu
Trong trắng như ngọc thạch
Trời tháng mười
trời nhẹ thêng thang
Ngồi lặng yên
anh đếm ánh sao trời
Ơ hay nhỉ?
nghe như ai củng thở
Em chợt đến
như cơn gió thoảng
Nét rộn ràng,anh dấu trọn trên môi
Lòng bâng khuâng,anh ngượng ngập cuối chào
Ơ hay nhỉ?
sao anh nghe khác lạ
Thôi chết mất
anh yêu rồi đôi mắt
Như yêu trăng,ngày tập tểnh làm thơ
Làm sao hở?
bây giờ làm sao giử
Mắt người yêu lẩn cả ánh trăng ngà?
nguoixa
Mầm Mít
Mầm Mít
 
Tiền: $34
Posts: 9
Joined: 27 Dec 2005
 
 

Re: Tình Yêu Ngộ Nghỉnh

Postby nguoixa » 24 Feb 2011

Chị yêu dấu
Thế là chị đả thoả mộng rồi đó
Chị "Theo chồng bỏ cuộc chơi " mà sao mắt chị không vui chị hởi ?
Ðêm qua em nhìn thấy chị ngồi dưới chân mẹ mà lệ rưng rưng
Chị khóc cho ai ?
Cho mẹ già yếu không người chăm non hay khóc cho một đời con gái sẻ đi qua ?
Mẹ ngồi đấy tóc bạc mái đâù,nhìn mẹ mà lòng em thật xót xa
Mẹ nói :
-Con à,mai đây con về làm dâu người ta rồi,gái lớn thì phải theo chồng,mẹ không còn ở bên cạnh để nhắc nhở con từng bước,người xưa nói :Sanh con gái là con của người ta,con về đó nói năng giử lời,hiếu thào với cha mẹ chồng,hoà thuận với chị em đó là con đả trả ơn cho mẹ rồi đó
Chị ơi,em thấy chị ngồi đó mà hồn thả tận nơi đâu,chị nghỉ gì hay nhớ về nhừng người đả xa nhừng cuộc tình đả đi qua ?
"Người đi qua đời tôi không nhớ gì sao người ?"
chị ạ,mai chị đi rồi,đời con gái một lần ước mơ xe hoa pháo đỏ nhuộm đường sao chị còn lo nghỉ điêù gì ?
Có lần chị nói với em :Em à,chị không biết rồi đây vài đôi ba năm nưả chị còn hạnh phúc chăng ? Người ta có còn yêu chị như thưở ban đâù hay chỉ gắn bó nhau vì đả ràng buột với nhau ?
Rồi khi nhừng đứa con ra đời nó có giống chị phải mang số lận đận không ? Chị có dạy dổ nó nên người chăng ?
Chị suy nghỉ nhiêù quá em à nên thấy sợ đủ thứ
Chị ơi,lúc đó em nhìn chị mà không biết nói gì,có lẻ chị nói đúng;Chị cười nói hoài nên người ta không thể nhìn vào phía trong tâm hồn chị để rồi khi tìm đến người ta thất vọng,nhưng bỏ cái lớp vỏ đó rồi thì chị chẳng còn gì
Tại sao thế chị nhỉ ?
Mai chị đi lấy chồng,em mất chị,mẹ mất con,ai buồn hơn ai ?
Mai chị đi làm dâu người ta,người ta không sanh không đẻ mà chị thờ chị kính,còn mẹ mang nặng đẻ đau giờ lại bứt núm ruột đem giao cho người ta
Chị yêu !
Ðêm nay là đêm cuối mình còn gần với nhau,ngày mai,ngày mốt nhà mình chắc hiu quạnh lắm,không còn được nghe tiếng cười dòn dà cuả chị nưả,đêm nay em ngồi nhìn chị viết vần thơ mà lệ nhạt nhoà

Mai bé lên xe hoa ...
người ta buồn không hởi
Mai pháo đỏ,rược nồng ai chết giưả phân ly ?

Viết cho 1 người bạn
nguoixa
Mầm Mít
Mầm Mít
 
Tiền: $34
Posts: 9
Joined: 27 Dec 2005
 
 

Re: Tình Yêu Ngộ Nghỉnh

Postby nguoixa » 17 Jul 2011

bạn nhỏ à
Lâu quá rồi nhỉ không biết gọi bằng gì nưả,đây là địa chỉ mới của tôi đó, ,có nhớ tôi đả nói gì chăng ?khi tôi và " Ngưởi ấy" không còn gặp nhau nửa thì tôi bỏ nơi ấy đi
Tôi đả làm cho người ta bỏ đi rồi,lần nầy và mải mãi sẻ không còn trở lại đâu
Tôi vẩn nhớ đến những lời ngày ấy
-"Câu chuyện nào rồi củng có hồi kết thúc,mong rằng ai đó dù có chuyện gì xảy ra chăng nửa vẩn luôn bước đi thật vửng vàng,luôn vui và hạnh phúc trên các con đường đả qua
Lần sau anh có gặp cô gái nào,nếu cảm thấy không mang hạnh phúc đến cho người ta thì đừng bao giờ làm tổn thương đến họ,vì mổi lần như vậy,người ta có một khoảng thời gian khá dài,có khi là đến chết mới quên
"Quên anh à,đến khi nào tôi chui vào quan tài mới quên được anh,có khi tôi còn lôi anh theo "
Ðó " Ngưởi ấy"nói với tôi vậy đó bùôn lắm cô bạn nhỏ à,bây giờ nhửng sáng,trưa ,chiêù không có ai đợi mà ngóng trông nưả
Tôi đả gặp mẹ của " Ngưởi ấy" tôi xin lổi bà ấy và hối hận đả không làm được từ đâù,nhưng bây giờ mong củng sẻ không muộn
bà ấy nói với tôi rằng :
"Bây giờ tôi đả hiêủ 1 phần,tiếc là 2 kẻ yêu nhau mà không tìm đến được với nhau,tôi không biết em nó có qua được không,nó có quên N được chăng,tôi chỉ giận mình là mẹ cha mà không tạo cho con mình niềm hạnh phúc "
Tại sao bà ấy không trách tôi ?tại sao " Ngưởi ấy" củng thế ?
Cô bạn nhỏ của tôi ơi,đả nhiêù lần tôi muốn gọi cho người ta,tôi ngồi trước máy hằng giờ mà không biết phải làm gì ?
mổi lần nghe chuông điện thoại reo là lòng rộn rả dù biết sẻ chẳng bao giờ người ta gọi nửa,tôi biết là tôi tự mâu thuẩn với chính mình,muốn quên mà cứ nhớ
Nhưng như thế củng tốt,tôi biết sẻ chẳng bao giờ tôi đem lại hạnh phúc cho người ta,"ngưởi ta " nói sẻ chờ đợi tôi,nhưng đời 1 người con gái được mấy lần xuân mà đợi với chờ ?
Tôi đả suy nghỉ nhiêù lắm,nên mới làm như thế,cuộc đời không giản dị như mình nghỉ đâu,tôi không cần ai hiểu cho mình,từ bao giờ vẩn là thế,thấy khong thẹn với lòng là được rồi
"Tôi chưa bao giờ khóc vì ai,cả cha mẹ rầy la củng thế mà ngày hôm nay tôi khóc vì anh "
Cô biết không,khi nghe như vậy tôi đau lòng lắm người bạn nhỏ à,thà cô ấy chưởi tôi,tôi biết là tôi có lổi nhiêù lắm
nhưng ai biết lòng tôi xót xa thế nào ?
Tôi bỏ " Ngưởi ấy" là muốn cho cô ấy hạnh phúc,tôi không muốn cô ấy phải sống nhửng ngày dài chờ đợi,tôi đả sống qua rồi nên hiểu,nó dài lê thê và bùôn chán đến phát điên lên được
Thật ra tôi định không nói với cô đâu,nhưng thấy cô buồn nên lòng tôi bất nhẩn,cô củng điên quá nhỉ ? chỉ tại bây giờ tôi không được vui,tôi không muốn đem đến cho cô bạn tôi nổi bùôn mà tôi phải chịu 1 mình
Thôi chúc cô vui nhiêù nhé,có lẻ rồi củng sẻ quên đi,nhưng bao giờ nhỉ ?
nguoixa
Mầm Mít
Mầm Mít
 
Tiền: $34
Posts: 9
Joined: 27 Dec 2005
 
 


Return to Thơ Sáng Tác



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 37 guests