Gắn lên môi nỗi buồn anh đốt thuốc
Chợt biết rằng mình yếu đuối hơn em
Mượn men bia để che dấu cơn thèm
Vay khói thuốc cho đời thêm lãng đãng...
Anh với em có còn không dĩ vãng
Gặp nhau chi để thương nhớ vơi đầy
Yêu bằng mộng, sống trong đời quá thật
Em xa rồi hoang lạnh cả cơn say...
Phượng của ta! Cứ thắm hồng đi nhé
Rồi ngày mai Em cùng anh bước khẽ
Cỏ nhung xanh êm ái đón chân mình
Ta giấu mặt vào tay che dòng lệ
Buổi tương phùng đưa nhau đến cơn mê!
2.2.2007