Món quà tinh thần gởi tặng HoaTuongTu từ: MuaThuDuoiMua, Minh Chau, co don, thuongmotnguoi, MickeyMickey
LZ vừa "tạm dịch" lại bài thơ của HTT, MTDM đọc coi có được hông nha!
Thơ buồn mùa thu
Góc phố chiều thu lá vàng rơi
Vài giọt nắng thu chợt mĩm cười
Tím mùa thu gọi bao thương nhớ
Chút tình vời vợi trăng thu ơi!
Lá đổ muôn chiều lá tã tơi
Nhặt chiếc lá rơi lòng ngậm ngùi
Buồn dâng khoé mắt tình dâng sóng
Lá vàng bay mãi vắng tình tôi!
Nàng thu đã đến bên song cửa
Gió bây chừ cũng thổi lạnh bên song
Từng hàng cây cũng đổi màu rượi đỏ
Anh nơi ấy có thấy lạnh lắm không?
Chiếc lá vàng rơi vương tóc ai
Chợt nghe xao xyến chợt u hoài
Ước gì lá ấy là môi nhỉ
Để được trao ai chiếc hôn say!
Nhớ không anh nơi xưa chốn cũ
Lá thu vàng còn hò hẹn phút giây
Anh nơi ấy nhớ nhung chất ngất
Em nơi nầy đếm nhớ lá trên tay!
Em về góp lại mây trời
Lá mùa thu ấy gọi mời người xưa
Lyon ước hẹn chiều xưa
Đôi tình nhân mãi vẫn chưa dứt tình!
Thu đến lá vàng rơi thương nhớ
Mang gió đông về rét đôi tay
Cho kẽ cô liêu nộng tình dài
Say trong men ái cho ngày qua nhanh!!!
Đêm rồi anh gió lạnh kéo nhau về
Còn chi nữa giờ đây tình hai lối
Lá vàng rơi thu về quá vội
Mĩm môi cười mà tim nhỏ lệ đau!!
Một thoáng tình thơ gởi lại đây
Mây tím chiều thu lất phất bay
Chút buồn tâm sự nương theo gió
Nhẹ gót trang đài đến bên ai!!
Mùa thu công viên đợi chờ
Tìm người ơi hỡi chân trời khuất xa
Lá vàng rơi rụng la đà
Tình vương vấn mãi lệ sa mi buồn!
Mong manh trong cõi đời thường
Hạnh phúc võ vàng tựa hạt sương
Ngẫn ngơ vương vấn tình rung động
Một thoáng thu mang tâm sự buồn
Hồn đã lạnh tim tôi đà ứa lệ
Xa cách rồi nhưng tình vẫn chứa chan
Người ra đi vẫn có người chờ đợi
Mỗi thu sang tôi lại đếm lá vàng!
Tình là nốt nhạc dịu dàng
Là sầu vương mãi khúc ca ngậm ngùi
Mùa thu cho lá vàng rơi
Cho ta thổn thức chơi vơi cữ "Tình"!
Từ khi ta biết nói yêu
Từ khi ta biết đăm chiêu thẩn thờ
Từ khi nắng tắt bên bờ
Từ khi ta biết ngẩn ngơ chờ người
Từ khi lá rụng cành côi
Từ khi ta biết thu về tình xa!
Có lần tôi nghiêng nón bên chiều
Lá vàng rơi rụng nắng cô liêu
Màn đêm buông vội nhanh hơn gió
Tưởng niệm hồn tôi trong cô liêu!