Dỗi Hờn !!
Ơ này..thôi hổng thèm anh nữa
chọc người ta...rồi giả làm ngơ
để mi trĩu nặng..châu ướt má
anh mởi dỗ dành...bằng đóa thơ..
Gió đêm mát nhẹ....trời nguyệt ru
mà em nghe hồn tiếng hậm hừ
nhủ lòng thôi mặc..anh năng nỉ
em quyết sẻ chẳng có thèm ưa..
Cô phòng đêm nay...em da diết
giận anh...môi mím...lệ triền miên
nhắm mắt nuốt trôi đi cơn tức
mà nghe nhung nhớ răng muộn phiền
Sáng sau thức tỉnh..hết giận rồi
mà sao buồn đó chẳng hề trôi
thẩn thờ ra vào...trông ai đến
từ đâu cơn giận lại lưu hồi...
Nhưng sao chẳng dấu được vui
anh từ xa tới nghe ngậm ngùi
đóa bông...thêm bài thơ tình nửa
chọc má em hồng...nụ cười tươi..
Lại nữa..lén chạm bờ môi nhỏ
để hồn bay bổng giữa tinh mơ
dỗi hờn gì đâu...cũng tan biến
chỉ thấy yêu thương..nặng tôn thờ...!!...
Thanh Tú