LÕA THIỀN THỂ
(Thiền Hành Giữa Bãi Khỏa Thân)
Với những quần che áo đậy một khi
Nửa kín nửa khoe hở ra một tí
Người ta đã biến tất cả những gì
Vốn rất thiên nhiên trở nên cấm kỵ
Cởi bỏ hẳn đi nào có cái chi
Lạ lẫm gì đâu như em giống chị
Chú, bác xem ra cũng chẳng khác gì
Giữa bãi biển đông ai người để ý
Chính bởi cái tâm nặng lòng tự kỷ
Mới thấy hổ ngươi thuần theo luận lý
Tưởng tượng con người ở thủa man di
Chỉ trỏ dọa nhau " - công xúc tu sỉ " !
Trời đất hồng hoang vào thời khởi thủy
Vật chất càn khôn một khối nguyên si
Vạn vật nảy sinh tiến hóa chu kỳ
Đã trần trùi trụi rừng, khe, sông, núi
Đồng cỏ nhẵn nhụi sợ e mậu lúi
Rừng thâm âm u ngán vuốt beo hùm
Lông thú lá cây quấn thành y phục
Văn hóa dần dà kiểu cọ lu bu
Từ gái thị thành đến bậc chân tu
Xiêm áo khác nhau muôn màu vạn kiểu
Cứ biến đổi theo thời gian thị hiếu
Tự bỗng dưng không hóa nhiễu nhương phiền
Rốt cuộc đã chẳng còn là phương tiện
Khi lụa là gấm vóc trở thành tiên
Nó che dấu khúc đầy, dư, hụt, thiếu
Nó khoét, thông, nâng, hạ chỗ phiêu diêu
Tựa cái tâm trùm bao ngàn hư ảo
Bởi quen đời lề lối những lao sao
U uẩn tình si chéo áo nghẹn ngào
Tri thức vô minh trên đầu đội mão
Lê đời ảo não dưới đất đôi hia
Vướng mắc cân đai dục khó xa lìa
Êm ái bồ đoàn lót hoa, nhung, lụa
Vọng tưởng thần tiên mọc cánh lông chìa
Chả trách Lý Bạch vào rừng vứt quạt
Cởi áo tô hô, bỏ mũ tháo khăn
" Hạ Nhật Sơn Trung ", một thân lang bạt
Vứt, bỏ, cởi, tung hứng gío sương tùng :
" Lãn dao bạch vũ phiến
Lõa thể thanh lâm trung
Thoát cân quải thạch bích
Lộ đỉnh sái tùng phong " **
Chắc hẳn thi nhân tìm nơi hoang vắng
Còn cứ như ta giữa bãi biển đông
Hòa nhập mênh mông nước trời vô ngại
Đếm bước hành thiền lúc lắc đong đưa
Tấp nập dương trần hố phượng đồi loan
Thập loại chúng sinh đỏ, trắng, đen, vàng
Có thẳng, có quăn, có lồi, có xẹp
Nhưng tự thân lòng dâm bất cập tâm .
VươngTrần TháiĐào
------------------------------------------------------------------------
** Bài thơ tứ tuyệt " Cởi Truồng " của thi hào Lý Bạch,
VT xin được tạm thoát dịch :
Ngày Hè Trong Núi
Lười phẩy quạt lông trắng
Cởi truồng giữa rừng xanh
Khăn treo tường đá biếc
Ngọn tùng tỏa sương phong
Lý Bạch