bữa ni đổi tông, chớ làm thơ thiền riết rùi MinhChau lại bảo mình lẩn thẩn mí lại lẩm cẩm hè
Cô Gái Và Cái Microphone
kà ra à á...ô kê ...ề
giọng hát nhừa nhựa dài lê thê
ữơn ẹo thân mình, quần jean xệ
tay bắt chuồn chuồn, em qúa phê
phòng trà máy lạnh chừ không đủ
giải nhiệt trong người, cởi áo chơi
mười bảy tuổi đời,
trường túc bất chi lao
sàn nhẩy nháo nhào
xập xình không biết mỏi
đâu cần phải đợi tuổi thành niên
mới biết cuộc đời chơi xả láng !
bởi muốn đua đòi văn minh chẳng ngại
xứ xở quê mùa ông bà nguyền rủa
hổng dám ... hổng dám đâu
phận nghèo
bấy lâu thời qúa đủ
cho em cởi mở kiếm tiền tiêu
hoa hàm tiếu
nở chỉ một lần
sao chẳng bung ra đời mình
ngát hương huy hoàng rồi rụng vữa !?
VươngTrần