Nỗi buồn canh thâu
Ðêm thâu giá lạnh hỡi ai ơi
Hạnh phúc của tôi đã mất rồi
Cảm giác anh tìm bên người mới
Ðâu biết rằng tôi quá đơn côi
Ôi ! Tình đời bạc trắng tựa vôi
Lúc yêu ai nói thật ngọt lời
Khi xưa hai đứa cùng chung sống
Giờ ân tình tựa áng mây trôi
Anh hỡi ! Bây giờ anh có hay
Mình tôi thao thức suốt canh dài
Ôm con mỏi mắt trông chờ mãi
Ấp ủ tình này chẳng nhạt phai
Xứ lạnh tình nồng xưa vẫn đấy
Bao năm xa xứ sống êm đềm
Vẫn mơ hạnh phúc xây tổ ấm
Bên gối chăn màng thật dịu êm
Nhưng hạnh phúc giờ đã vụt bay
Bên con tôi sống cho qua ngày
Tình anh tôi vẩn trông chờ mãi
Ân tình nầy , anh hỡi ! có hay...
( Cô Ðơn xin tặng bài thơ nầy cho THẤT TÌNH NƯƠNG nơi xứ lạnh canada )