by donghoa » 19 Nov 2006
Thoáng Tình Hà Nội
Tôi ra Hà Nội chiều ấy tàn thu
Bâng khuâng nhìn trời buổi sớm sương mù
Và ngoài kia man mác đông tìm đến
Dang đôi tay mang rét buốt về ru
Tôi ra Hà Nội tìm dáng người xưa
Trong mây chiều về rơi mãi giọt mưa
Ôi mưa mùa đông , cho bầu trời lạnh giá
Khối tâm tư sâu lắng mấy cho vừa
Hà Nội theo tôi về thật lặng lẽ
Nỗi cô đơn ai san xẻ cõi lòng
Người yêu hỡi ! Tháng ngày cách biệt
Đếm thời gian để chuốc lấy nỗi buồn
Tôi ra Hà Nội chiều nay lập đông
Người ơi biết không lòng ta nhớ thương
Ta nghe trời mây tràn lên hư tưởng
Một mối tơ duyên hoài bóng má hồng
Đông Hoà
19.11.06
Yahoo messager : nguyenchihiep2001