Re: Thơ Thu Vàng
Posted: 02 Sep 2017
Ta Lại Đôi
_________________
Nhặt hết lá vàng của phút giây
Gom muôn miểng nắng chất thật đầy
Ngày mai cuộn lại thành hơi ấm
Để cỏ xanh tươi giấc ngủ say
Mặc khối rong rêu hờn tủi lạnh
Một mình ra phố đón chiều rơi
Con tim bồi rối chào mây trắng
Chân bước lang thang nghĩ chuyện đời
Chầm chậm con đường vài góc khuất
Tầm nhìn nhòa nhạt thuở xa xưa
Đi qua khoảng vắng đang ngầm hỏi
Sỏi đá bao giờ gục dưới mưa
Thêm bớt làm chi điều đánh mất
Bàn tay vẫn đón tóc như hồi
Lãng du rồi cũng nghe hồn mỏi
Ngồi với đất trời ta lại đôi
Vừa đó nụ cười chạm nhẹ môi...
Thuvang