Ai để…-------
Ai để sông trôi gió thổi nhiều
Nắng vàng xao xuyến dáng liêu xiêu
Xa xa vọng tiếng chim tìm bạn
Mây cuộn tròn vo giận dỗi chiều
Ai để tóc này pha chút sương
Buồn hiu chưa dứt ghé qua thường
Rồi em tự hỏi bao giờ nhỉ
Gối mộng nồng nàn giấc vấn vương
Chớ để ngày xưa lui phía sau
Dặn lòng ôm nhớ chặc thêm vào
Giọng cười câu nói lời tình tự
Thơ ấu một thời thương biết bao
Phơi hạt giữa trời trưa nắng Hạ
Trong ta ánh mắt lạc tìm nhau
Con đò bến đỗ không quên được
Tiềm thức quen nơi tên thuộc làu
Thuvang
Là em …(Bài họa)
Là em tất cả nói chi nhiều
Cứ mãi nhìn mình bóng đổ xiêu
Để nghĩ nhân tình trong ý sống
Buồn tênh như nắng nhạt nương chiều
Là em khi tóc đã pha sương
Mới thấm cô đơn chẳng sự thường
Hối tiếc thời gian ôm tự ái
Hững hờ buông thả sợi tơ vương
Vậy em nếu nghĩ đến mai sau
Cánh cửa tin yêu hãy bước vào
Chung thủy khoan hòa trong ánh mắt
Nhịn nhường sẽ đẹp biết là bao
Thì thu đông chuyển xuân sang hạ
Lẽ tự nhiên vì ta có nhau
Đôi lứa chung tay dù sóng cả
Khơi xa thuyền vẫn vượt làu làu …
Hoàng Thu Diệp
Ờ, còn anh...(Bài họa)
Là em... em thích... đâu cần nhiều
Được ở đi về dẫu ngã xiêu
Có nửa cuộc đời đang cố giữ
Mơ châm thơ viết sáng trưa chiều
Là em... em chọn tối mù sương
Rồi chọn ngôi sao chẳng sáng thường
Biết chẳng tựu thành nhưng nghĩ đến
Chân tu kinh tụng lụy nào vương
Còn anh nếu đoán trúng ngày sau
Ngăn được thương đau chẳng rước vào
Sao vọng cổ buồn thường vẫn hát
Cung thương điệu lý não nùng bao
Đã qua cái thuở xuân thì mộng
Thề thốt trao người chẳng hiểu nhau
Nay bóng hắt tường đêm lặng vắng
Trước sau tâm sự khó thông làu
Thuvang