ANH ĐI RỒI
Anh đi rồi thành phố cũng buồn tênh
Công viên vắng một mình em lê bước
Trời chợt nắng chợt mưa không hẹn trước
Hàng cây buồn khe khẽ lá đung đưa
Anh đi rồi không còn ai đón đưa
Giờ tan sở một mình em cô lẽ
Con đường cũ ngày nào như có vẻ
Dài thênh thang hun hút bóng chiều tà
Anh đi rồi vườn hoang buồn xơ xác
Lá chẳng xanh hoa cũng kém tươi màu
Đôi chim nhỏ cũng không buồn cất tiếng
Rặng liễu buồn rũ lá khóc người đi
Anh đi rồi em thơ thẩn sầu bi
Trang nhật ký đắm chìm bao nước mắt
Ngày anh đi tia nắng vàng chợt tắt
Mây gió buồn phiêu lãng bước phiêu du ...
Hoatiggon
Anh đi rồi thành phố cũng buồn tênh
Công viên vắng một mình em lê bước
Trời chợt nắng chợt mưa không hẹn trước
Hàng cây buồn khe khẽ lá đung đưa
Anh đi rồi không còn ai đón đưa
Giờ tan sở một mình em cô lẽ
Con đường cũ ngày nào như có vẻ
Dài thênh thang hun hút bóng chiều tà
Anh đi rồi vườn hoang buồn xơ xác
Lá chẳng xanh hoa cũng kém tươi màu
Đôi chim nhỏ cũng không buồn cất tiếng
Rặng liễu buồn rũ lá khóc người đi
Anh đi rồi em thơ thẩn sầu bi
Trang nhật ký đắm chìm bao nước mắt
Ngày anh đi tia nắng vàng chợt tắt
Mây gió buồn phiêu lãng bước phiêu du ...
Hoatiggon