Nhà văn Phan Khôi có viết một quyển sách lấy tựa là "Trở Vỏ Lửa Ra", tựa đề này lấy từ câu ngạn ngữ Việt Nam: "Con gái trở vỏ lửa ra".
Đố các bạn, câu ngạn ngữ "Con gái trở vỏ lửa ra" là nghĩa gì?
Moderators: littlehoney999, Annamite, A Mít
YaHuy wrote:Đố các bạn, câu ngạn ngữ "Con gái trở vỏ lửa ra" là nghĩa gì?
mauthoigian wrote:YaHuy nhắc tới Phan Khôi làm mtg nhớ những bài thơ trên kệ sách của ba mình , nhất là những bài trong tập ``trăm hoa đua nở trên đất Bắc `` , xin phép YaHuy đem một bài của ông Phan Khôi lên đây , hồi nhỏ đọc đã thấy thích thú vì nó là lạ , có tính cách đột phá...
Tình Già
Hai mươi bốn năm xưa, một đêm vừa gió lại vừa mưa
Dưới ngọn đèn mờ trong gian nhà nhỏ
Hai mái đầu xanh kề nhau than thở:
- Ôi đôi ta, tình thương nhau thì vẫn nặng, mà lấy nhau hẳn là không đặng
- Để đến tình trước phụ sau, chi bằng sớm liệu mà buông nhau.
- Hay! Nói mới bạc làm sao chớ! Buông nhau làm sao cho nỡ
- Thương được chừng nào hay chừng ấy, chẳng qua ông trời bắt đôi ta phải vậy.
- Ta là nhân ngãi, đâu có phải vợ chồng mà tính việc thủy chung.
...
Hai mươi bốn năm qua tình cờ đất khách gặp nhau:
Đôi mái đầu đều bạc, nếu chẳng quen lung, đố có nhìn ra được!
Ôn chuyện cũ mà thôi. Liếc đưa nhau đi rồi, con mắt còn có đuôi
PHAN KHÔI
(Phụ nữ tân văn, số 122, tháng 03.1932)
xiaomeimei wrote:Hầu hết đều hiểu “lộng ngoã” là chơi ngói (lộng 弄 = chơi ; ngoã 瓦 = ngói), nhưng hiểu vậy thì sai. Từ điển Hán Việt của Đào Duy Anh cũng giảng bậy là “chơi ngói”.
Users browsing this forum: No registered users and 62 guests