Người Em Gái Bên Lề Đường Tự Do
Chiều qua phố vắng, mưa bay
Em gầy, mỏng đôi bờ vai
Cô đơn, em ngồi bên ấy
Bâng khuâng kẻ ở bên này
Khóe mắt hằn sâu mỏi mệt
Bờ môi úa nét hồng tươi
Lạnh khô đôi gò má rám
Co ro, run rẩy miệng cười
Khách đến, rồi đi vội vã
Tiếng cười giễu cợt vang xa
Em không thẹn lời nhiếc mắng
Quay lưng,... mắt lệ nhạt nhòa
Vuốt mặt lau nhanh dòng lệ
miệng cười giả tạo ai hay
Những tiếng mời chào đon đả
Đón đưa lơi lã... mặt ngoài
Người đi, kẻ đến, đời trôi
Nổi buồn xao xuyến lòng tôi
Em còn bơ vơ đứng đó
Phong sương tóc liễu ngậm ngùi
Hoàng hôn cây ngã bóng dài
Em như con nắng chiều phai
Xa rồi một thời xuân sắc
Khách xưa không tưởng... hết rồi!
Em đi, tà áo gió lay
Liêu xiêu chân bước mệt nhoài
Trong tôi dâng tràn cảm xúc
Em tan theo nắng!
Tôi về!
Tuii