Thành quách hư không
đêm nay sóng biển nằm thoi thóp
nghe trổi miên man tiếng dã tràng
những tiếng nghìn năm xe cát hận
xây bao thành quách của hư không
miệt mài trong hội ba đào ấy
trùng dương bão tố đã nghìn xưa
nào biết bao lời thơ đã tắt
trên biển nhân gian cát bụi mù
trùng tu mấy độ hoài rêu biếc
mòn hao đá gội mưa thời gian
nghìn sau trong giọng triều thê thiết
còn vọng chăng người tiếng đá xanh
còn vọng chăng người trong tiếng sóng
tiếng chèo khua rối nỗi trầm luân
thuyền người chở nặng đời dâu biển
nỗi sầu qua mấy bến nhân gian
hay sẽ cuốn theo cùng tuế nguyệt
trùng dương xanh biếc cuốn từng trang
mịt mờ lớp sóng nghìn xưa ấy
còn lại trên cồn một ánh trăng
(Mai vi Phúc)