Hạt Mưa Bay Rớt Trong Lòng Tôi Không Khô

Thơ văn Việt Nam

Moderators: hoatimxua, A Mít

Hạt Mưa Bay Rớt Trong Lòng Tôi Không Khô

Postby mưahoànghôn » 24 Apr 2010


Sáng nay gió lanh. Trời mưa bụi
Đà Lạt mơ hồ rớt ở đây
giữa Los buồn hiu đường phố vắng
giữa đời...tôi vẫn nhớ thương ai!

Quê hương còn sót câu thơ cổ
"Nam quốc Sơn Hà" hiện giữa mây
núi với sông nằm trong giọt nước
chùi rồi, lại đọng, hạt mưa bay!

Ôi lòng tôi lạnh hay là gió?
sao gió xô hoài không ngã cây?
mưa trắng đầu tôi, hoa tuyết nở
nhớ ơi Đà Lạt sáng xuân này...

hoa đào ở đó ra sao nhi?
em có hái về tô móng tay?
hay đứng thẫn thờ đưa mắt ngắm
cho mưa ướt đẫm đậu trên vai?

Em ơi! Anh nhớ sao Đà Lạt!
nhớ mái trường xưa, lớp học xưa
thuở đó, "ông thầy" hăm tám tuối
yêu em, cô bé mắt đầy mưa...

Ngày Ban Mê thuột chìm trong lửa
em ngã vào vai anh khóc ngon!
Đà Lạt Thầy ơi rồi sẽ mất
Tình Yêu em sợ... cũng không còn!

Thầy đi lên núi em về biển
hăm mốt năm trời không thấy nhau!
Thầy sống, biết đâu em đã chết?
mùa xuân không kịp hái hoa đào!

Mùa xuân đang xoáy trong lòng Los
mưa tưới lên đời tôi héo hon
mưa xoáy trong lòng tôi nước mắt
ai chìm đâu nhỉ giữa trùng dương??

Trần Vấn Lệ



mưahoànghôn
Mầm Mít
Mầm Mít
 
Tiền: $80
Posts: 1
Joined: 21 Mar 2010
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng mưahoànghôn từ: TT Yen, Christiane, hoatimxua, thaydoihoai54, lazyht, tictactoe

Return to Thơ Sưu Tầm và Ca Dao Việt Nam



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 47 guests