Mối tình câm
Mỗi buổi xa ai tôi thấy sầu
Tâm tư ứ nghẹn gửi về đâu?
Nước buồn lưu luyến non thương nhớ
Mòn mỏi riêng ai ngấn lệ trào.
Tôi yêu bằng một mối tình câm
Bằng vạn vầng thơ trải nỗi niềm
Nhưng có bao giờ tôi dám tỏ
Để cùng người ấy kết tri âm.
Tôi quyết nói lên nhưng ngại lời
Hỏi rằng: người ấy thật yêu tôi?
Hỏi rằng duyên thắm luôn chung thủy?
Hay đã quăng neo bến khác rồi.
Mà bởi chữ NHƯNG ở cuộc đời
Cho nên tan vỡ mộng tình tôi
Chuyện lòng rộn rịp trên đầu lưỡi
Song đến bên người nghỉ lại thôi.
Thì ra chỉ tại mối tình câm
Đau đớn nhau chưa chuyện lỡ lầm
Để kiếm hoa côi tàn trước gió
Và lòng trời đất vắng tri âm.
HXV