Hoa Bướm Xưa
Mưa
từng giọt li ti trên tóc trắng
Dáng mượt mà oằn xuống với thời gian
Em có phải?
Em về đầu ngõ trúc
Mưa đầu mùa luyến nhớ những ngày thơ
Mắt xa xăm
em dõi tìm ai đó
Có tìm tôi?
Tôi nấp bụi tre này
Vẫn len lén ngắm em như ngày nọ
Ôm tương tư một khối
ngẩn ngơ say!
Dẫu tóc đã pha sương
với tôi bờ môi em vẫn thắm
Những dấu chân chim hằn sâu trên khóe mắt
long lanh rèm mi ấy vẫn mơ màng
Vẫn như ngày nào em cùng tôi đuổi bướm
Buổi tan trường chân sáo chật đường đê
Những kỷ niệm về trong tôi choáng ngộp
Em xa xa
dĩ vãng
lại về rồi!
Buổi tiễn đưa
thuyền hoa em lướt sóng
Tôi ngậm ngùi, bến vắng dõi nhìn theo
Buồn tay vẫy mà... em nào có thấy
Ba mươi thu rồi...
tựa hôm qua!
Em đã đi và vắng bặt tin
Quê cũ còn tôi nhớ bóng hình
Ầu ơ cánh võng lời ru gọi
Hoàng hôn tiếng sáo vọng mong manh
Từ mất em rồi, tôi xa quê
Cánh bướm ngày xưa lạc lối về
Tê tái... cung đàn tôi lạc phím
Những chiều mưa đổ xám, lê thê
Em về,
ngõ trúc gió lao xao
Bâng khuâng chân bước dưới mưa rào
Đường đê trơn lắm mà...
khéo ngã
Con bướm thuở nào dạ xuyến xao
Em đã nhìn tôi,
kiếm được tôi?
Run run tay vẫy, lệ dâng nhòa
Tìm nhau,
ừ đã tìm nhau mãI
Tóc bạc
da mồi
có còn mơ?
Đầu làng hai mái đầu mây trắng
Ngơ ngẩn nhìn nhau khóc gió trăng
Tuii