....Không Bao Giờ Vơi
Nổi sầu còn đó chưa vơi
Quanh Ta vắng lặng sao rơi đầy trời
Nỗi sầu...như áng mây trôi
Dừng trên đồi núi ngủ vùi chẳng tan
Nỗi sầu... như cứ chẳng rời
Vây quanh Ta mãi... tiếng cười xa xăm
Nỗi sầu... mờ ánh trăng Thu
Lòng không bảo nổi nhưng tim se buồn....
Nổi sầu như sợi khói buông
Đọng trong mắt nhỏ lệ tuôn lăn dài.... :cry:
********************
Nỗi buồn thầm kín đành chôn chặt
Mãi mãi âu sầu đôi mắt nâu....
Bài thơ này buồn quá cho nên Tím hông có tặng cho ai hết....