Tình sầu, Tình nhớ, Tình xa
Bên bờ Hạ trắng em là Diễm xưa
Ừ thôi Tình xót xa vừa
Ướt mi một thuở cơn Mưa hồng buồn
Còn thơm tho đóa Quỳnh hương
Người về bỗng nhớ con đường Ru em
Ru tình - Phôi pha giữa đêm
Như là cơn gió, Như chim ưu phiền
Để gió cuốn đi rồi quên
Lời thiên thu gọi Ngẫu nhiên giấc tình
Còn hoài Chuyện đoá hoa quỳnh
Ru đời đi nhé một mình riêng ta
Xin trả nợ người tình qua
Rừng xưa đã khép, Nguyệt ca cũng vùi
Từ đây Cũng sẽ chìm trôi
Vườn xưa - Ru ta ngậm ngùi bấy lâu
Biết đâu nguồn cội bể dâu
Rừng xanh xanh mãi một màu thiên thu.