thơ
Trần tuấn Kiệt
Quan Âm
nàng nghe hết thảy âm thanh trong trời đất
những âm thanh chìm dấu đời ta
nàng hóa thân trong tiếng rụng rớt
bay dò thăm thẳm suốt hồn ta
Giông tố
rồi giông tố xoay vần em có đứng
gọi cô đơn vang vọng mối u tình
anh đứng giữa cõi trời xa vắng mãi
mà thánh thần không cởi hết điêu linh
Thoát
Đi là đến là chẳng hề quay mặt
dù trời xanh mây trắng ở sau lưng
dù thánh thần có vang rền kêu gọi
đi là đi đi đến cõi vô cùng
Lời gửi cây bông vải
Vỗ cánh theo bình minh
lời gửi cây bông vải trong vườn
ngàn năm sau hỡi làn sóng nhỏ
đừng xô lấp đại dương
(Trích trong tập
"Lời gửi cây bông vải" / Trần tuấn Kiệt)