Mẹ Già
Sóng rồn rập bờ xa,
Gió ào ào thổi mãi,
Từng đám mây bay lại
hối hả giữa chiều cao
Thuyền không, bến lặng, sông sâu,
Trông ai mắt mẹ rầu rầu xót thương !
Tôi ngang qua bến,
Tôi đứng lặng yên,
vì tôi biết mẹ đang phiền
Muộn con phiêu bạt ra miền khói mây
Mẹ cúi xuống
tránh gió mây tạt mặt
Gió chiều về lạnh ngắt, gió ơi !
Gió thổi nghìn hoa rơi
Gió rung xào xạc lá,
Rùng mình mẹ ngoảnh lại
Thấy tôi
Mẹ mừng, mẹ giận, mẹ cười.
Diên Nghị