Mưa rơi lộp bộp lủng mái tôn
Gió thổi hiu hiu ngã trụ đèn
Nhớ em anh ngủ không thèm thức
Đau lòng anh nuốt chín chén cơm
Nắng Sài Gòn anh đi bỗng nhiên chợt mát
Bởi vì em bận áo lụa Hà Đông
Lụa Hà Đông em dệt = lông ...sư tử
Em bận dzô rùi em dữ ...hơn sư tử Hà Đông !!!
Xa em mười lăm ngày mà anh tưởng như...nửa tháng
Năm canh dài anh ngủ đủ năm canh
Em đừng vội trách vì sao anh ham ngủ
Anh ngủ nhiều để lấy sức mà...nhớ em
Đố ai định nghĩa được chữ "yêu"
Có khó gì đâu một buổi chiều
Thấy em cắp nón đi Toilet
Nhường em vô trước, thế là yêu!