Tiễn em
Lên xe tiễn em đi,
Chưa bao giờ buồn thế!
Trời mùa Dông Paris,
Suốt đời làm chia ly.
Tiễn em về xứ mẹ,
Anh nói bằng tiếng hôn,
Không còn gì lâu hơn
Một trăm ngày xa cách.
Ga Lyon đèn vàng,
Tuyết rơi buồn mênh mang
Cầm tay em muốn khóc
Nói chi cũng muộn màng.
Hôn nhau phút nầy,
Rồi chia tay tức khắc
Khóc đi em!
Khóc nữa đi em!
Để buồn qua tóc rối
Những vì sao rụng
Ướt vai mềm.
Khóc đi em!
Khóc nữa đi em!
Hỡi người yêu xóm học!
Để sương thấm bờ đêm.
Đường anh đi tràn ngậm
Lệ em buồn...
Ôi đêm nay!
Chưa bao giờ buồn thế!
Trời mùa Đông Paris
Suốt đời làm chia ly....
Tàu em đi tuyết phủ
Toa em lạnh, gió đầy,
Làm sao em không rét?
Cho ấm mộng đêm nay.
Và mơ ngon lên khắp
Nẻo đường đời
Trời em mơ có sao,
Mình anh đêm ở lại
Trời mùa Đông Paris
Không bao giờ có sao.
Trời mùa Đông Paris
Chưa bao giờ buồn thế!
Cung Trầm Tưởng