Em đừng sợ
Xin được yêu dù một lần cũng nguyện
Dẫu biết đời là mẫu chuyện chia phôi
Vẫn thầm mong cùng sánh bước chung đôi
Dù đánh đổi một kiếp đời đẫm lệ.
Mái tóc xanh, ta vùi trong hoang phế
Tuổi mộng thời, tê tái kiếp phong vân
Uống nhạt môi, đan lạnh bước chân trần
Ta mượn khoác áo nguyệt vầng trăng tỏ.
Và lần cuối xin đôi lời phân rõ
Cạn suối lòng, đếm gian khó tình buông
Mơ xoãy cánh, tung bay ngoài biển cuộng
Sóng ghập nghềnh cũng nguyện được yêu em