Thơ Nguyễn Đức Sơn & Nguyễn Bắc Sơn (Theo YC

Thơ văn Việt Nam

Moderators: hoatimxua, A Mít

Thơ Nguyễn Đức Sơn & Nguyễn Bắc Sơn (Theo YC

Postby sau rieng » 29 Jul 2005

Bà con uiii có ai có thơ của Nguyễn Đức Sơn, Nguyễn Bắc Sơn, Vũ Hữu Định, Nguyễn Đạt hay Trần xuân Kiêm ko? cho ké dzới. Thanks
User avatar
sau rieng
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $36,106
Posts: 1797
Joined: 17 Apr 2005
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng sau rieng từ: sau rieng, MuaThuDuoiMua, Minh Chau, NgÆ°Æ¡i vien xu

Re: Yêu Cầu : Thơ Nguyễn Đức Sơn & Nguyễn B

Postby Mười Đậu » 29 Jul 2005

sau rieng wrote:Bà con uiii có ai có thơ của Nguyễn Đức Sơn, Nguyễn Bắc Sơn, Vũ Hữu Định, Nguyễn Đạt hay Trần xuân Kiêm ko? cho ké dzới. Thanks


Mười có Mười có. Mười có 4 thi sĩ nè SR ui. Thiệt là chờ mỏi mòng dzờ mới có người yêu cầu thơ, mừng quá.

Nguyễn Đạt chưa kím dza nhưng Mười sẽ nhứt chí đi tìm cho SR nghe - hảy đợi đấy :D
Dziệc dzì để được ngày mai, thì không nên làm bửa nay!
User avatar
Mười Đậu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $1,353,160
Posts: 21904
Joined: 15 Mar 2005
Location: Đằng Kia
 
 

Postby Mười Đậu » 30 Jul 2005

Nguyễn Đức Sơn

Đêm thu

một đêm trăng mờ ảo
anh tìm về thăm em
phố buồn như hoang đảo
gió ngừng ru bên thềm
ánh đèn sao le lói
căn phòng sao đìu hiu
anh lặng người thầm hỏi
kiếp người sao tiêu điều

anh đi vòng sau nhà
một mình như bóng ma
giật mình anh nghe thấy
có tiếng gì bay xa

rồi đêm trăng mờ ảo
anh lại về thăm em
như lá vàng lảo đảo
anh lui về trong đêm

(Hoa cô độc)
-----------------------------------------------------------------

Mai Kia

Mai kia tan biến hận thù
Giữa đêm sao chiếu mịt mù phương đông
Cha về ôm cả biển sông
Duỗi chân duỗi cẳng nằm không một đời
Cho con cha hứa một lời
Đuổi mây thiên cổ rong chơi tối ngày
Thu nào tóc bạc òa bay
Có con chỉ trỏ mới hay tuổi già
Cúi hôn trời đất đậm đà
Cha tan theo bóng trăng tà vạn niên

(Văn, Sài Gòn)
-----------------------------------------------------------------

Tất Cả Đều Trật Lất

Nếu không có quỷ ma
Khó bề thấy được Phật
Đó là sự thật của trái đất
Nhưng nghĩ cho cùng tất cả đều trật lất

Nguyễn Đức Sơn
[Tịnh Khẩu]
-----------------------------------------------------------------

Tịch Mạc

rồi mai huyệt lạnh anh về
ru nhau gió thổi bốn bề biển xưa
trăng tà đổ bóng cây thưa
mộng trần gian đã hái vừa chưa em

(Lời ru)
-----------------------------------------------------------------

Tôi Thấy Mây Rừng

một ngày đau khổ chín trong tôi
tôi đến bên cây lẳng lặng ngồi
cây thả trái sầu trên nước lắng
mặt hồ tan vỡ ánh sao trôi

thôi nhé ngàn năm em đi qua
hồn tôi cô tịch bóng trăng tà
trời sinh ra để chiều hôm đó
tôi thấy mây rừng bay rất xa

(Những bài tình đầu - Bọt nước)
Dziệc dzì để được ngày mai, thì không nên làm bửa nay!
User avatar
Mười Đậu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $1,353,160
Posts: 21904
Joined: 15 Mar 2005
Location: Đằng Kia
 
 

Postby Mười Đậu » 30 Jul 2005

Nguyễn Bắc Sơn

Bỏ Xứ

Mười năm nhỉ, mười năm khuất nhục

Ngồi khua ly trong quán cô hồn

Cô độc quá người thanh niên khí phách

Trời đất bao la mà không chỗ dung thân.



Kỳ lạ nhỉ, giờ đây ta bỏ xứ

Theo trái phong du níu gió lên trời

Xin bái biệt cổ thành với nhà ga hoang không thiết lộ

Khói của chòi rơm, bãi cát trăng soi.



Xin bái biệt những người tin rằng thi sĩ chết

Và hi hô tát cạn dòng sông

Khi giã từ, ta tặng cho các ngươi cái búa

Ðể đốn đời thánh hạnh của cây thông.



Ở Ðà Lạt, ngoài khung cửa kính

Giàn su xanh thở ấm má em hồng

Và tôi, kẻ mười năm không áo lạnh

Biết đời mình đủ ấm hay không?



Ở Ðà Lạt ta tha hồ cuốc đất

Và tha hồ ẩn hiện giữa ngàn cây

Sẽ đi tìm cây cần trúc nhỏ

Ra hồ ngồi, câu đá câu mây.



Ở Ðà Lạt, lạc đàn dăm bảy đứa

Còng lưng ra mà cõng ba-lô

Những hào sĩ đứng bên bờ nhật nguyệt

Vỗ tay cười khinh lớp sóng lô nhô.
------------------------------------------------------------------------

Cãi Phật

Phật bảo đời người như bể khổ
Ta cười sướng khổ bổ sung nhau
Còn sống còn vui còn múa hát
Khổ đau như nước chảy qua cầu
------------------------------------------------------------------------

Chiến Tranh Và Tôi

lòng suối cạn phơi một bầy đá cuội
rừng giáp rừng gío thổi cỏ lông măng
đoàn quân anh đi những bóng cọp vằn
gân mắt đỏ lạnh như tiền sắc mặt

bốn chuyến di hành một ngày mệt ngất
dừng quân đây nói chuyện tiếu lâm chơi
hãy tựa gốc cây, hãy ngắm mây trời
hãy tưởng tượng mình đang đi picnic

kẻ thù ta ơi, các ngài du kích
hãy tránh xa ra đừng chơi bắn nheo
hãy tránh xa ra ta xin xí điều
lúc này đây ta không thèm đánh giặc

thèm uống chai bia, thèm châm điếu thuốc
thèm ngọt ngào giọng hát em chim xanh
kẻ thù ta ơi, những đứa xâm mình
ăn muối đá và hăng say chiến đấu

ta vốn hiền khô, ta là lính cậu
đi hành quân rượu đế vẫn mang theo
mang trong đầu những ý nghĩ trong veo
xem chiến cuộc như tai trời ách nước

ta bắn trúng ngươi vì ngươi bạc phước
vì căn phần ngươi xui khiến đó thôi
chiến tranh này cũng chỉ một trò chơi
suy nghĩ làm gì lao tâm khổ trí

lũ chúng ta sống một đời vô vị
nên chọn rừng sâu núi cả đánh nhau
chọn trời đêm làm nơi đốt hỏa châu
những cột khói giả rồng thiêng uốn khúc

mượn bom đạn chơi trò pháo tết
và máu xương làm phân bón rừng hoang
------------------------------------------------------------------------

Chuyện hai bố con tôi

Cái ngu đần của kẻ thông minh
Là Cái đó chính là Cái đó
Bố qua đời đúng năm năm
Tôi viết bài thơ này
Để tâm sự cùng một người khuất núi
Thuở sinh tiền
Ông rất thương tôi
Và tôi rất thương ông
Nhưng hai chúng tôi
Đúng là hai người đàn ông có bề ngoài lãnh đạm
Bố tôi ước mơ làm cho loài người sung sướng
Và thế là ông từ tuổi thanh xuân
Cùng bạn bè đi làm cách mạng
Ông làm cách mạng chừng nào
Thì loài người càng thêm sặc máu
Tôi ước mơ cõi đời tốt đẹp
Và thế là tôi làm thơ ca tụng loài người
Tôi càng ca tụng chừng nào
Thì loài người càng xấu xa chừng nấy
Bi kịch của bố con tôi
Là bi kịch của hai thằng tây đen
Cùng đi kiếm con mèo đen
Trong đêm đen mù mịt
Các vị thánh hiền thời xưa
Bảo thế giới loài người
Giống như chiếc đuôi cong
Của loài chó
Chúng ta là những đứa trẻ con
Chổng khu vuốt chiếc đuôi này cho thẳng
Vuốt cho thẳng rồi
Thả tay ra là nó cong trở lại
Nếu mỗi chúng ta có làm điều gì tốt đẹp
Chẳng qua là để phát huy một tấm lòng son
Còn trái đất cứ ngày đêm sáng tối
Thịnh đã rồi suy
Suy rồi lại thịnh
Bố ơi bố đã ra về
Con ở lại làm thơ và chữa bệnh
Chúng ta đến nơi này để phát huy một tấm lòng son
Thành hay bại chỉ là chuyện vặt.
------------------------------------------------------------------------

Ðại Lãn

Lúc tuyệt nhất là lúc chờ sung rụng

Nằm lơ mơ trên ghế dựa ngoài hiên

Con chim sâu, mày nhắm mắt lim dim

Rồi mới hót mới thật là ríu rít

Tôi dẹp sách vì sách là lá mít

Không ngọt bùi bằng một củ khoai lang

Không nhẹ nhàng như nghĩ ngợi lan man

Không thảng thốt như vừa nghe gió hát

Bậc thánh triết là những tay biếng nhác

Sống khề khà quanh bữa tiệc nhân sinh

Kết bạn bè cùng cây cỏ vô minh

Rất chán ghét những trò chơi thế sự

Trò thế sự khiến con người mệt lử

Khiến con người quên ý nghĩa du sinh

Quên trăm năm trong cảnh giới hữu tình

Là tặng vật đất trời kia gửi biếu

Và vĩ nhân là những tay láo lếu

Như ta đây chờ sung rụng ngoài hiên.
------------------------------------------------------------------------

Đi Câu

Ta thích ngồi câu bên bờ sông
Để cho tâm trí được phiêu bồng
Cá chẳng đớp mồi càng thích thú
Miễn là câu được đám mây bông
------------------------------------------------------------------------

Diệu Âm

Mắt người như cánh hoa sen xanh
Mắt của rừng nai mắt của tình
Một sáng ta về ngây ngất nhớ
Âm thầm thu phát những âm thanh
------------------------------------------------------------------------

Điều Bình Thường

Có những điều bình thường ở trong cái phi thường
Anh chẳng dám khinh thường những điều vụn vặt
Khi con gà nhường thức ăn cho bầy con
Anh chợt hiểu tình gia đình rất thật
------------------------------------------------------------------------

Giai nhân và sách vở

Ta đọc ba ngàn quyển sách
Xong rồi chẳng nhớ điều chi
Ta chỉ nhìn em một cái
Sao mà nhớ đến mê si
------------------------------------------------------------------------

Hoa Quì Vàng Lạnh Pleiku

Ðứng trên núi thấy hàng đèn thị trấn

Là thấy mình buốt lạnh mấy nghìn năm

Vì đêm nay trời đất lạnh căm căm

Nên chợt nhớ chút lửa hồng bếp cũ

Nên phải nhớ mắt một người thiếu nữ

Ðã nhìn mình rất ấm một ngày xưa

Dù mai sau ngày nắng tiếp ngày mưa

Nhưng vĩnh cửu chút mơ màng thuở đó

Vì đêm nay tôi thèm nghe sóng vỗ

Vỗ nhịp nhàng từng tiếng động bao dung

Vỗ cho êm chuỗi hệ lụy vô cùng

Ðời lang bạt của một người lính thú

Sáng hôm qua tôi là người thiếp ngủ

Ði một mình lên xuống phố mù sương

Phố núi kia ơi, phố có con đường

Lên xuống dốc tìm không ra bạn hữu

Không có bạn tôi làm sao uống rượu

Tôi làm sao sống nổi một ngày đây

Phố núi kia ơi, kẻ lạ đông đầy

Nhìn gã lính không khác gì gã lính

Phố núi kia ơi, một đời phố lạnh

Lạnh hoa vàng, núi đỏ, thác đèo cao

Lạnh hàng cây, tửu quán, lạnh gần nhau

Lạnh thiên cổ, lạnh vào tim máu cạn

Tôi vận rủi làm một người lãng đãng

Ngó mông hoài khuất bóng của người em

Sáng hôm nay đời sống thật bình yên

Sao phố lại đuổi đi người yểu điệu

Vườn đá tảng bàn chân em huyền diệu

In gót hồng lên lớp bụi đời tôi

Là từ khi tôi hạnh phúc rong chơi

Và quên lãng con thú mù phẫn nộ

Ôi phố núi đêm nay là cổ mộ

Một hàng đèn sáng lạnh cõi bi hoang.
------------------------------------------------------------------------

Hoàng Hậu

Các bà hoàng hậu nghìn xưa
Rủ nhau ra chợ bán mua phiêu bồng
Khổ đau non nước chập chồng
Các bà hoàng hậu phập phồng bán mua
------------------------------------------------------------------------

Kẻ Chịu Chơi

Ta đứa trẻ chơi đùa cùng nhật nguyệt
Nằm lim dim bên bãi cỏ bờ sông
Thấy thương yêu một thế giới đại đồng
Con cá nhỏ đớp vầng trăng ẩn hiện
------------------------------------------------------------------------

Một Ngày Nhàn Rỗi

Buổi sáng mang tiền đi hớt tóc
Vô tình ngang một quán cà-phê
Giang hồ hảo hán dăm thằng bạn
Mải mê tán dóc chẳng cho về.

Về đâu, đâu cũng là đâu đó
Đâu cũng đìu hiu đất Hán Hồ
Hớt tóc cạo râu là chuyện nhỏ
Ba nghìn thế giới cũng chưa to.

Tháng giêng ngồi quán quán thu phong
Gió Nhạn Môn quan thổi chạnh lòng
Chuyện cũ nghe đau hồn tứ xứ
Thương Kiều Phong, nhớ tiếc Kiều Phong.

Bày ra một ván cờ thiên cổ
Thua trận nhà ngươi cứ trả tiền
Mẹ nó, tiền ta đi hớt tóc
Gặp ngày xúi quẩy thua như điên.

Tóc ơi ngươi cứ tha hồ mọc
Xanh tốt như mùa xuân thảo nguyên
Từ Hải nhờ râu nên mới quạo
Thua cờ tớ bỗng đẹp trai thêm.

Lạng quạng ra bờ sông ngó nước
Trên trời dưới đất gặp ông câu
Ta câu con đú, ngươi câu đẻn
Chung một tâm hồn tất gặp nhau.

Khi gã Yêu Ly đâm Khánh Kỵ
Là đâm chảy máu trái tim mình
Sông Mường Mán không dung hào kiệt
Muôn đời bóng núi đứng chênh vênh.

Tháng giêng có kẻ đi tìm cúc
Nhưng cõi đời không có Cúc Hoa
Thấy đám phù bình trên mặt nước
Biết mình đi lộn nẻo bao la.

Những khuôn mặt những người xuân nữ
Phiêu bồng vĩnh cửu lẫn phù du
Yêu rất khó vô tình cũng khó
Khánh đa tình sợ nhất mùa thu.

Ghé thăm ông bạn trồng cây thuốc
Mời nhau một chén rượu trường sinh
Bát cơm tân khổ mười năm ấy
Câu chuyện năm năm khiến giật mình

Nằm dưới gốc cây nhìn cánh bạc
Dường như mặt đất tiết mùi hương
Ngủ thẳng một lèo nay mới dậy
Dường như mình cũng mộng hoàng lương.

Dường như đứa trẻ nghìn năm trước
Bây giờ đây vẫn trẻ trong ta
Khi về râu tóc còn nguyên vẹn
Một ngày loáng thoáng một ngày qua.
------------------------------------------------------------------------

Qua Sông

Một sáng phiêu bồng qua bên sông
Bỗng nhiên hiểu Phật cũng đau lòng
Phật cũng khổ như người khốn khổ
Cúi đầu quay lại bên này sông

------------------------------------------------------------------------

Tâm hồn trẻ thơ

Buổi sáng mang tiền đi hớt tóc
Vô tình ngang một quán cà phê
Giang hồ hảo hán dăm thằng bạn
Mải mê tán dóc chẳng cho về.
Về đâu, đâu cũng là đâu đó
Đâu cũng đìu hiu đất Hán Hồ
Hớt tóc cạo râu là chuyện nhỏ
Ba ngàn thế giới cũng chưa to.
Tháng giêng ngồi quán, quán thu phong
Gió Nhạn môn quan thổi chạnh lòng
Chuyện cũ nghe đau hồn tứ xứ
Thương Kiều Phong nhớ tiếc Kiều Phong.
Bày ra một ván cờ thiên cổ
Thua trận nhà ngươi cứ trả tiền
Mẹ nó, tiền ta đi hớt tóc
Gặp ngày xúi quẩy thua như điên.
Tháng giêng có kẻ đi tìm cúc
Nhưng cõi đời không có Cúc Hoa
Thấy đám phù bình trên mặt nước
Biết mình đi lộn nẻo bao la.
Lạng quạng ra bờ sông ngó nước
Trên trời dưới nước gặp ông câu
Ta câu con đú, người câu đẻn
Chung một tâm hồn tất gặp nhau.
Ghé thăm ông bạn trồng cây thuốc
Mời nhau một chén rượu trường sinh
Bát cơm tân khổ trong tù ngục
Câu chuyện năm năm khiến giật mình
Khi gã Yêu Ly đâm Khánh Kỵ
Là đâm trúng phải trái tim mình
Sông Mường Mán không dung hào kiệt
Muôn đời bóng núi đứng chênh vênh.
Nằm ngủ dưới cây nghìn cánh hạc
Dường như mặt đất tiết mùi hương.
Ngủ thẳng một lèo chiều mới dậy
Dường như mình cũng mộng Hoàng Lương.
Dường như đứa trẻ nghìn năm trước
Bây giờ đây vẫn trẻ trong ta.
Khi về râu tóc còn nguyên vẹn
Một ngày loáng thoáng một ngày qua.
------------------------------------------------------------------------

Thiếu Nữ

Đứng trên núi thấy hàng đèn thị trấn
Là thấy mình lạnh buốt mấy nghìn năm
Vì đêm nay trời đất lạnh căm căm
Nên chợt nhớ chút lửa hồng bếp cũ
Nên chợt nhớ mắt một người thiếu nữ
Đã nhìn mình rất ấm một ngày xưa
Dù mai sau ngày nắng tiếp ngày mưa
Nhưng vĩnh cửu chút mơ mòng thuở đó
Dziệc dzì để được ngày mai, thì không nên làm bửa nay!
User avatar
Mười Đậu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $1,353,160
Posts: 21904
Joined: 15 Mar 2005
Location: Đằng Kia
 
 

Postby Mười Đậu » 30 Jul 2005

Vũ Hữu Định

Chẳng Hay

Chiều dựng mùa đông mây xám ngắt
núi cao trời thấp có ta về
giang hồ đâu có ai phong ấn
mà nghĩ từ quan trở lại quê

Ta đi, xưa gió đưa vài dặm
ta đi, xưa mưa ướt vừa căm
quê nhà ngoảnh lại mờ trong gió
hình như không đủ buồn trong lòng

Ta đi, có những ngày trú quán
lòng mốc tình khô như lá bay
ngồi quán suốt ngày trông thiên hạ
ta có sầu không ta cũng chẳng hay

Ta đi, có những ngày khô héo
chẳng nhớ quê nhà, chẳng muốn về
mẹ, chị, đàn em như bóng khói
nương với đời ta quay quắt trong mê

Ở đâu rồi cũng đời vất vưởng
chiều lặng lòng câm dạt phố người
khi không ta có đời lang bạt
đời học trò xưa khép cánh hổ ngươi

Chiều nay không hẹn ta lại về
mùa đông dài vẫn níu chân quê
ta về gió đón phong sương lạnh
ta về, mưa đón ta về quê

Thôi chẳng về chi thôn xóm quạnh
nhà xưa giờ chắc cũng điêu tàn
đứng đây đường cái quan bên núi
ta cũng đã trầm lòng mê mê

Chiều dựng mùa mưa bên vách núi
chiều neo sương khói buổi ta về
mẹ, chị, đàn em không có mộ
thăm ai? thăm ai? ta về quê.

(Thơ Miền Nam - Võ Phiến)
----------------------------------------------------------------------

Còn Một Chút Gì Ðể Nhớ

phố núi cao phố núi đầy sương
phố núi cây xanh trời thấp thật buồn
anh khách lạ đi lên đi xuống
may mà có em đời còn dễ thương

phố núi cao phố núi trời gần
phố xá không xa nên phố tình thân
đi dăm phút đã về chốn cũ
một buổi chiều nào lòng bỗng bâng khuâng

em Pleiku má đỏ môi hồng
ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông
nên mắt em ướt và tóc em ướt
da em mềm như mây chiều trong

xin cảm ơn thành phố có em
xin cảm ơn một mái tóc mềm
mai xa lắc bên đồi biên giới
còn một chút gì để nhớ để quên

(Tập Thơ "Còn Một Chút Gì Ðể Nhớ". VN 1996)
----------------------------------------------------------------------

Đêm Mưa Thiếu Rượu Nhớ Lý Hạ

Lý Hạ xưa say bằng huyễn mộng
ta nay say bằng rượu pha cồn
cảm đau thân thế người trong sử
rượu đắng cay mà sao thấy ngon

Lý Hạ yêu người mà hóa quỷ
ta yêu người nên nghèo rớt mồng tơi
đêm mưa thiếu rượu thương người cũ
ngâm vài câu Lý Hạ, rợn người

cứ tưởng nằm kề bên họ Lý
gác chân nhau nói chuyện biển dâu
ma quỷ sợ tâm hồn ướt rượu
gối chai không mà thương nhớ nhau

thời đại thánh thần đi mất biệt
còn lại bơ vơ một giống sầu
rót mãi, bao nhiêu tình cũng cạn
nâng ly, nhìn thấy tóc bạc mau

mưa nhức, mưa như cuồng, tức thở
thịt rồng đâu ? nem phượng ở đâu ?
đũa ngọc, chén vàng đâu mất cả
mắm ruốc, me chua cũng cháy hết sầu

mời nhau một chén đêm huyền sử
Lý Hạ đâu ? - còn ta đâu ?

(Còn Một Chút Gì Ðể Nhớ / VN1996)
----------------------------------------------------------------------

Đò Ngang

Cứ ngồi ngó mãi ra sông
Trông con đò khách giữa giòng lại qua
Ai về, ai bước chân ra?
Có ai về ở cùng ta chốn này
Quê hương mộng dữ bao ngày
Đã xanh phơi phới màu cây cổng làng
Chạnh lòng ngó chuyến đò ngang
Tiếng kêu sương gió dặm đường quạnh hiu
Tiếng kêu của những buổi chiều
Tiếng kêu mái quán ngày xiêu dốc rừng
Đi, về. Lòng quá bâng khuâng
Nơi đây quê thấp nhớ rừng quê cao.
----------------------------------------------------------------------

Kỷ Niệm

con đường đất có màu xanh bữa nọ
cây bên đường màu lá lục hôm kia
con chim bỏ đi có bận quay về
cất tiếng hát chào niềm vui của gió

anh ra đứng sau hè nghe để ngó
không thấy chim mà thấy tiếng kinh chiều
vui trong lòng anh đã bước chân theo
em có nói là em không trở lại

hôm em nói em đi buồn biết mấy
anh có nghe bên đường tiếng chim kêu
con chim chi buồn chết cả buổi chiều
từ bữa đó anh nhớ đường ra ngõ

con đường đất bàn chân từ thuở nhỏ
một ngày vô bốn bận đi về
cây bên đường, cỏ bụi, hàng tre
quen đến nỗi không nhớ gì tha thiết

hôm em đi anh bắt đầu thấm mệt
thấy trường xa con đường ngại đi về
mắt anh nhìn lên đọt ngọn tre
dõi mấy bụi tìm con chim nhỏ

con chim nhỏ có nằm trong vạt cỏ
bữa hôm nay anh mới thấy cỏ vàng
con chim đời nào lại sống trong hang
anh vô cớ soi tìm trong đụn đất

tuổi mười một anh biết mình đã mất
một cái chi không nên ảnh thành hình
cho tới bây giờ hết tuổi học sinh
râu đủ bộ vẫn còn ngơ ngẩn mãi

con chim nhỏ có bao giờ trở lại
em năm nay không biết mấy con rồi
con chim lạ lùng năm nọ của tôi ơi
hóa mấy kiếp mà sao tôi vẫn vậy
----------------------------------------------------------------------

Ngày Xuân Ở Quán

con gái mùa xuân như mới tắm
buổi mai sương ướt cỏ hoa ngời
lòng đá chợt mềm chao rất nhẹ
nhớ mình vừa vượt tuổi ba mươi

năm nay ăn tết cùng ông quán
mồng một đời cay miếng mứt gừng
chén rượu ngày xuân sao đắng miệng
giang hồ nghe cũng đã đau lưng

vẫn đi như một anh hành khất
đuối sức nhưng quê đâu mà về
ta sống một đời mây nhuốm bệnh
bồng bềnh sầu đụn màu nhiêu khê

sáng nay nghe pháo ran ngoài phố
ngòi pháo đời ta cũng cháy ngầm
thấy gái xuân tươi lòng cũng thẹn
chuồn chuồn xếp cánh đậu bâng khuâng

(Tập thơ "Còn Một Chút Gì Ðể Nhớ" VN 1996)
----------------------------------------------------------------------

Thời Tiết

cơn bão lớn về bình nguyên giục gĩa
run theo cây mùa lúa rạp buồn rầu
cát bụi lộn đường bay tản về đâu
khung cảnh dựng mùa nguyên sơ man dã

con sông nước về tràn mọi ngã
thuyền bè đi, đi mất tự bao giờ
những bến chiều tấp nập mộng ban sơ
đã hun hút trong triều lên trắng xoá

làng hôm trước bây giờ trông cũng lạ
màu muôn năm đã khác lối đi rồi
những cánh chim tai ách cuộc đời
đã bay chập chờn rao cơn mộng dữ

chiều ngấm lạnh màu hoang liêu rất cũ
mây đi đâu, trời chỉ một màu tro
gió vi vu ầm ỉ khúc nhạc buồn
đã réo rắc sầu gian nan phủ tới

người em gái của buổi nào nắng mới
con đường đi em có biết đi đâu
có dắt theo hình ảnh một con trâu
em ngất ngưởng hát khúc tình đang lớn

những quang gánh đem theo hồn của mọn
con gà con, con lợn nhỏ, thằng cu
bước tới quay lui chập choạng sa mù
mắt có ngước tìm người trôi theo nước

nẻo vô núi đường lên cao rậm rịt
ngậm mà nghe con gió đẩy nhau về
những lưng còng đau đớn nợ phu thê
mắt ráo hoảnh sững hai bàn tay trắng

người bó gối nghe phút vừa im lặng
dế run theo mạch chuyển trận mưa nguồn
mai mốt đi về đồng trắng phơi xương
bay lên núi lũ trâu bò ngơ ngác

mẹ có đứng vỗ tay cười nên nhạc
hoà âm theo réo rắt trận cuồng phong
cha có say sưa vững dáng trời trồng
hồn lộn lạo theo xác nhà xác ruộng

gió xê dịch màu tang thương đêm xuống
nước đem lên con trăng đỏ lộn hồn
con trăng lưỡi liềm nhạt nét chiều hôm
mới thoáng hiện mà sao màu đã khác

ở trên núi trên rừng đi lưu lạc
thấy trăng lên con nai nhỏ vội mừng
đi men về bờ suối cũ bâng khuâng
đám cỏ mộng đã thơm mùi đất mới

dòng suối chảy đã nghe chiều vời vợi
dần lan xa hơi của chuyện đổi dời
con nai buồn nhưng cũng vội tin vui
cứ thoang thả, rừng hôm nay đã vậy

qua trôi giạt của cuồng phong hồng thủy
ruộng hôm nay đã thay lốp phù sa
làng hôm nay đã thay lại nếp nhà
thêm mồ mã thêm những đường mới mở

con sông nọ một bên bồi bên lở
lở bao nhiêu thay mất bến đò đi
bồi bao nhiêu có nên ruộng đồng lì
đứng mãi mãi cho lúa mùa được mọc

bao nhuêu kẻ nhìn ra sông để khóc
bao người vui vì thửa ruộng vừa bồi
chuyện ruộng đồng cũng là chuyện buồn vui
năm ba tháng cây quen màu đất mới

năm ba tháng người quen đời thay đổi
cỏ đã xanh trên mồ mã chưa già
lũ trai làng đã thèm khát đi xa
chuyện ly biệt thay chuyện mùa nước lụt

chuyện cô phụ có hai hàng nước mắt
gượng mà vui đưa tiễn bước người đi
làng, xóm, thôn, ngày vội nối ngày
trống gọi mõ, đêm sáng đèn gọi lửa

từ bữa đó, trẻ không còn nhớ nữa
người già quên vì không muốn đau thương
mùa nước đôi khi mấp mé lên đường
già thì sợ, trẻ con mừng khấp khởi

mưa mãi sai mùa, gió sai chiều tới
lũ chim tai ách quen lối tìm về
những bóng chim mù bay dợm trong quê
nhiều giấc ngủ một đêm mà bạc tóc

chuyện làng xóm, chuyện tiếng cười tiếng khóc
nắng sớm, mưa trưa, chiều bão không ngờ
sương của mùa nguyên thủy rất đơn sơ
đã có lúc mù quê nghe dễ sợ

tuổi bé dại không biết mình đang thở
lớn khôn ra tiếng thở cũng rụt rè
bạc tóc, ngập ngừng theo nẻo hồn quê
chuyện thời tiết nghe ra già trước tuổi


(Tập Thơ "Còn Một Chút Gì Ðể Nhớ". Trẻ/VN1996)
Dziệc dzì để được ngày mai, thì không nên làm bửa nay!
User avatar
Mười Đậu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $1,353,160
Posts: 21904
Joined: 15 Mar 2005
Location: Đằng Kia
 
 

Postby Mười Đậu » 30 Jul 2005

Trần Xuân Khiêm

Rừng Cao


Người đi mưa bụi trên rừng vắng
chắc cũng bay đầy theo gót xưa
cỏ úa một hồn ta tĩnh lặng
cũng sầu theo sóng gió đong đưa

Người theo mây núi bỏ quên đời
chân bước nghìn năm vẫn lạc loài
đâu biết tình ta là khói ám
một đời vây phủ mãi không thôi

Rừng cao rừng cao ơi rừng cao
chiều nay chìm khuất mây phương nào
có ta trong cõi đìu hiu nọ
thở khói nghe hồn tàn chiêm bao

(Trích từ tập thơ: "Sương Mù Một Thuở")
Dziệc dzì để được ngày mai, thì không nên làm bửa nay!
User avatar
Mười Đậu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $1,353,160
Posts: 21904
Joined: 15 Mar 2005
Location: Đằng Kia
 
 

Cám Ơn Sis 10

Postby sau rieng » 30 Jul 2005

Cám ơn sis 10 nhiều lắm !!!! chị 10 đúng là superlativ cái gì cũng có, chắc chị có cái nhà kho bự lắm chứa đủ thứ đồ hết :tt:
User avatar
sau rieng
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $36,106
Posts: 1797
Joined: 17 Apr 2005
 
 

Postby Mười Đậu » 30 Jul 2005

Mười kím Nguyễn Đạt vẩn chưa ra đó SR ơi! :cry:
Dziệc dzì để được ngày mai, thì không nên làm bửa nay!
User avatar
Mười Đậu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $1,353,160
Posts: 21904
Joined: 15 Mar 2005
Location: Đằng Kia
 
 

Tho Nguyễn Đạt

Postby sau rieng » 31 Jul 2005

Cứ từ từ đi Mười :D Ng. Đạt cũng hơi khó kiếm đó SR cũng biết mà, thơ của "khứa" này hồi đó hình như cũng chỉ hay dăng trên báo chứ ko thấy có xuất bản...
User avatar
sau rieng
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $36,106
Posts: 1797
Joined: 17 Apr 2005
 
 

Re: Tho Nguyễn Đạt

Postby Mười Đậu » 05 Aug 2005

sau rieng wrote:Cứ từ từ đi Mười :D Ng. Đạt cũng hơi khó kiếm đó SR cũng biết mà, thơ của "khứa" này hồi đó hình như cũng chỉ hay dăng trên báo chứ ko thấy có xuất bản...


Kím hổng có SR ui!

SR khỏi kím tiết canh, Mười ngừng kím Nguyễn Đạt , coi như mình huề nghe :D
Dziệc dzì để được ngày mai, thì không nên làm bửa nay!
User avatar
Mười Đậu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $1,353,160
Posts: 21904
Joined: 15 Mar 2005
Location: Đằng Kia
 
 

Postby Minh Chau » 02 Aug 2006

SR sưu tầm thơ của mấy người ni? :tt:
Image
User avatar
Minh Chau
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $122,698
Posts: 9857
Joined: 28 Sep 2005
Location: Việt Mỹ
 
 

Postby Ngươi vien xu » 03 Aug 2006

:buồn: :buồn:

Đọc thơ mấy ổng xong, NVX hết muốn làm thơ luôn ( NVX là 1....nhà thơ nhỏ xíu xìu xiu , nên cũng như trứng chọi đá dzị, thôi im luôn chắc ăn bebebe )
......
Em cứ đến cứ đi và cứ khóc
Ta đã đi rồi ta lại sẽ về

User avatar
Ngươi vien xu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $59,160
Posts: 1548
Joined: 28 Feb 2006
Location: USA
 
 

Postby Minh Chau » 10 Aug 2006

MC mới tìm ra một ít thơ của Nguyễn Bắc Sơn... Cho SR nè

[center]Bài Thơ Tình Viết Khi Nổi Sùng

Nguyễn Bắc Sơn

thời mạt thế người ta yêu nhau bằng cái búa
và tặng nhau hàng chục nhát dao găm
anh, kẻ chập chờn giữa càn khôn lảo đảo
tặng cho em nguyên một đóa trăng rằm

thôi, thời đại chúng ta...
tâm hồn em ô nhiễm cũng thường
trời đất đã cho anh nụ cười bất sá
sá gì cái chuyện tơ vương
cám ơm em đã viết cho anh những bức thư tình
tình thảo nguyên hoa quỳ vàng đắm đuối
em không nói tiếng người, em nói bằng tiếng chim,
em nói bằng tiếng suối
tiếng nói em thơm ngát suốt đời anh
cám ơn em đã đi cùng anh trong khu vườn xanh
vườn trĩu trái trái hồng như trái ngực
anh thương những loài câysuốt ngày bực tức
vì giận mình sao chưa biết đi
dù sao cây biết đi như mây bay
vẫn còn thua bước chân người tình đầy dấu ấn
khi loài chim bước tình cờ tha thẩn
là lúc tâm hồn anh đầy những dấu chân
cám ơn Ngôi Nhà em,ngôi nhà đã bao dung người thiếu nữ
vừa ngọt ngào vừa cay đắng như em
những đêm khuya em có thắp ngọn đèn
để soi sáng những góc lòng đen tối

thôi câu chuyện tình nói cho nhiều rồi cũng vậy
trăm năm dài rồi sẽ đụng nghìn năm
tất cả qua đi, điều gì còn ở lại
một đóa hoa quỳnh trong cõi trăm năm



Thơ Tình Tháng Chạp


cảm ơn em đã viết cho anh những bức thư tình
tình thảo nguyên hoa quỳ vàng đắm đuối
em không nói tiếng người, em nói tiếng chim
em nói bằng tiến suối
tiếng nói em thơm ngát suốt hồn anh
cảm ơn em đã đi cùng anh trong khu vườn xanh
vườn trĩu trái, trái hồng như trái ngực
anh thương những hàng cây suốt ngày bực tức
vì giận mình sao chưa biết đi
dù cho cây biết đi như mây bay
vẫn còn thua bước chân người đầy dấu ấn
khi loài chim bước tình cờ tha thẩn
là lúc tâm hồn anh đầy dấu chân
cảm ơn ngôi nhà em. ngôi nhà đã bao dung
người thiếu nữ
vừa ngọt ngào vừa cay đắng như em
những đêm mưa em có thắp ngọn đèn
để chiếu sáng những góc lòng đen tối
thôi câu chuyện tình nói cho nhiều cũng vậy
trăm năm dài rồi sẽ đụng ngàn năm
tất cả sẽ qua đi điều gì còn ở lại
một đóa quỳnh trong cõi trăm năm.

Nguyễn Bắc Sơn
[/center]
Image
User avatar
Minh Chau
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $122,698
Posts: 9857
Joined: 28 Sep 2005
Location: Việt Mỹ
 
 

Postby sau rieng » 11 Aug 2006

WOW , very nice , Thanks MC :hoa: Dzị mà bữa dzờ SR cứ sợ MC cha tứn nên hông dzám ló đầu dza :lol: :cười: Bài thơ đầu SR có rùi , còn bài số 2 hay lắm , SR thích nhất mấy câu cuối :

thôi câu chuyện tình nói cho nhiều cũng vậy
trăm năm dài rồi sẽ đụng ngàn năm
tất cả sẽ qua đi điều gì còn ở lại
một đóa quỳnh trong cõi trăm năm.


Quả là nét bút của thiên tài !
----------------------------------------------------------------------------------------
SR cũng còn rất thích loại thơ 2 chữ độc đáo của Nguyễn đức Sơn , hồi đó có nhiều bài rất hay mà mất hít trơn rùi , :khóc: bi giờ chỉ nhớ lõm bõm câu được câu không. Trong làng thơ VN trước giờ hình như không có ai ngoài ông ta làm thể thơ này mà thành công.
User avatar
sau rieng
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $36,106
Posts: 1797
Joined: 17 Apr 2005
 
 

Postby Minh Chau » 11 Aug 2006

MC có lượm một mớ thơ Nguyễn Đức Sơn, để lát nữa MC xem lại rùi post thêm lên cho SR nha, mèng ui! sao dạo ni SR mít ướt dzị? Con trai ai khóc nè... :tt:
Image
User avatar
Minh Chau
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $122,698
Posts: 9857
Joined: 28 Sep 2005
Location: Việt Mỹ
 
 

Next

Return to Thơ Sưu Tầm và Ca Dao Việt Nam



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 69 guests