[center]
Mưa rơi đấy, nhưng đừng đưa em nhé
Có nghĩa gì khi mình đã chia phôi
Anh tàn nhẫn, còn em giấu ngậm ngùi
Trời mưa đấy, chứ không phải em khóc
Lâm râm ướt mấy hạt buồn trên tóc
Anh về đi, chắc em chẳng cần che
Mưa từ nay sẽ giăng phủ bốn bề
Chứ không chỉ đêm nay anh từ giã
Anh khẽ cúi đặt môi hôn vội vã
Xe rẽ đi trong màn nước bụi mờ
Trách quạt nước sao vô tình làm ngơ
Không cho em thấy rõ anh lần cuối
Em bơ vơ, phố khuya mưa lần lội
Có giọt nào thấm áo ướt vào tim
Em nghiêng tóc, giấu những chút lệ mềm
Thoáng ngây ngô ràn ra khỏi mi mắt
Anh mới đi mà trần gian đổi khác
Phố dài thêm, và mưa giọt buồn hơn
Mưa thượng giới đang tuôn chảy về nguồn
Còn em lạc, nên dầm mưa đêm vắng...
- thơ chôm -
[/center]