[center]
Dấu Chân Trên Cát
Tôi đã nằm trên mặt cát mềm,
Nghe bàn chân nhỏ bước êm êm,
Tim tôi mở ra như mặt cát,
Đón bàn chân nhỏ khẽ bước lên.
Tôi đã qùi trên mặt cát mềm,
Ân cần ve vuốt dấu chân em,
Mà tôi chợt nghe lòng xao xuyến,
Rộn ràng một cảm xúc không tên.
Tôi đã chạy trên mặt cát mềm,
Kêu gào nguyền rủa sóng nước lên,
Sóng nước vô tình không xúc động,
Phũ phàng cướp mất dấu chân em.
Tôi đã gục trên mặt cát mềm,
Không cười không nói, chỉ lặng yên,
Dấu chân yêu dấu em để lại,
Vẫn chưa phai mờ, vẫn chưa quên.
Tôi lại nằm trên mặt cát mềm,
Trải lòng lên mặt cát thân quen,
Tôi đã chờ hoài, tôi chờ mãi,
Nhưng vẫn biền biệt dấu chân em.
(Hoài Châu)[/center]