Món quà tinh thần gởi tặng Minh Chau từ: MuaThuDuoiMua, indochine, NgÆ°Æ¡i vien xu, co don, thuongmotnguoi
[center]Lạc
Dưới gót chân đời ta lạc nhau
lá thu bao lần đã thay màu
người còn đôi mắt cay giọt nhớ?
còn nhói trong tim những đợi chờ?
Chiều say gió thơm nồng ân ái
nắng đan tơ trời, sợi đam mê
cội thơ mục nát chừng sống lại
phải chi tìm được lối quay về!
Từ giục lòng đi cho nguyệt tận
làm xám ngày đưa chuyện độc hành
khi trăng tà chiếu đời cô quạnh
phố vắng thuơng tình quá mông mênh
Nhiều đêm thấy mơ về chốn lạ
bóng ai thầm lặng buớc vội qua
nhiều hôm ngỡ như mình xa lạ
như chưa từng gặp để lìa xa
Đường xưa xa khuất lối mây mù
tình vụng trầm mê gót phiêu du
vó ngựa mệt nhoài chim rã cánh
người ơi! "em" có được yên lành?
Đình Lang
Autumn McTania - Vườn Thu
Thu về nấp dưới bâu tà áo
Tan tác vàng ươm nắng trên cao
Bờ mi khép nhẹ tình hư ảo
Rồi dấu thu vào để ước ao
Em ước làm sao thôi nhớ ai
Tan trong sương khói nỗi u hoài
Ngày sau thu đến không hờn dỗi
Cũng chẳng u buồn nhớ xa xôi
Gió thu về chải tóc em bay
Nắng thơm mùi lạ ấm vai gầy
Mây trời đem mộng vào trong mắt
Một thoáng mưa phùn thêm ngất ngây
Từ đấy em quên hết chuyện buồn
Tình anh khô cạn giọt lệ tuôn
Mỗi mùa thu sẽ thôi sầu muộn
Gom suối tình xưa trả lại nguồn
Tình em xưa tím đã vừa xanh
Hết buồn khi ngắm lá xa cành
Hôm nay thử đến khu vườn cũ
Nhặt cánh lá vàng ...lại nhớ anh
Đình Lang
Buồn qua kỷ vật
Trăm năm gương lược soi người ấy
chải xuống cho đời sợi tóc mây
rồi mai vắng bóng hình yêu dấu
còn đâu một thuở lược trâm cài
Máu hồng theo bút ghi từng chữ
tình tự cùng nhau bao lá thư
màu mực phai mau cùng năm tháng
để giấy u buồn cuộn chứa chan
Lệ ai dù tuôn chảy ngàn hàng
không lấp hố sầu rộng mênh mang
chỉ cần một giọt trong đêm vắng
nhỏ xuống thương tình đã trái ngang
Về đâu hỡi bóng hình năm cũ
gương lược mong chờ đã mấy thu
lệ tình năm trước còn hoen giấy
kỷ vật buồn lây trái tim này
Đình Lang
Băn Khoăn
Chìm sâu
Chìm xuống thật sâu
Tâm tư trầm lắng
Lòng thôi muộn sầu
Bay xa
Về cõi trời xa
Trần gian mờ khuất
Thế nhân nhạt nhoà
Mình ta
Chỉ một mình ta
Thời gian trẻ lại
Không gian chẳng già
Còn chăng ?
còn chút gì chăng ?
Sao lòng ta mãi băn khoăn điều gì ?
Đình Lang
[/center]