Món quà tinh thần gởi tặng Minh Chau từ: MuaThuDuoiMua, thuongmotnguoi, NgÆ°Æ¡i vien xu, co don, indochine, dongsan
[center]Bài Thơ Cuối ... Cho Em
Tôi lại trở về trên bến sông
Nhìn con nước lớn chảy xuôi dòng
Hắt hiu nắng rủ dừa im bóng
Nghe nổi niềm riêng thoáng chất chồng
Lục bình từng cánh đổ về đâu
Có chở dùm tôi chút tủi sầu
Khi chợt biết rằng mình đã mất
Nửa vầng trăng rụng xuống chân cầu
Trong đó có hình bóng của em
Với vùng kỹ niệm những ngày quen
Đậm dấu yêu từng trang nhật ký
Ẩn hồn thơ ngọt mắt môi mềm
Có phải em đà xa quá xa
Tôi, em, mây nỗi ánh dương tà
Sao em nỡ nói lời từ tạ
Để khoảng trời trong bỗng nhạt nhòa
Nếu một ngày mai trong giấc mơ
Em về họa lại mấy vần thơ
Lang thang vụn vở hàng chờ chữ
Em có buồn không lúc hững hờ
Riêng tôi, tôi cất giữa tim tôi
Dáng liễu nàng thơ nặng nợ đời
Để lúc tóc xanh chườm điểm tuyết
Nhớ dòng sông nhánh đã phân đôi
Thiên-Hùng
[/center]