[center]Dạ khúc hương yêu
Anh qua trước ngõ mấy lần
Ngôi nhà có nhạc mờ dần trong sương
Mỗi chiều chồng chất vết thương
Nặng nề lầm lũi cổng tường nhà em
Mùi hương dạ lý thân quen
Tưởng chừng hương tóc dáng huyền người yêu
Tương tư thương đậm thương nhiều
Chân tôi qua đó bao chiều dở dang
Để nghe đau khổ tiếng đàn
Bên trong cánh cổng thời gian lắng ngừng
Đàn ai tấu khúc phế hưng
Đàn ai lệ nhỏ rưng rưng vắn dài
Tiếng tơ tiếng nấc thoảng bay
Theo hương dạ lý hồn ai nhập hồn.
Bóng nàng áo trắng
Áo em gió lộng chiều nay
Phố dài xoải bóng rứt ray mắt buồn
Hàng me cuối dãy thở suông
Rùng mình bỗng nhớ áo tuồng màu da
Trắng như tuổi nắng lụa ngà
Nắng trong ngà ngọc xuyên qua lớp hàng
Gió tung đuôi tóc quất ngang
Tung bay cùng áo hào quang răng cười
Thời gian dừng lại sáng ngời
Em còn đứùng đó suốt đời trong anh.
Thái Thụy Vy
[/center][/b]