[center]Nếu bài toán tình anh em chưa hiểu
Nếu bài toán tình anh, em chưa hiểu,
Đã vội vàng biện luận thế thôi sao?
Khi anh yêu chẳng bởi tham số nào
Giả thiết đó muôn đời không thay đổi!
Càng phân tích, tim anh càng nhức nhói!
Em nỡ nào trị tuyệt đối tình anh?...
Anh yêu em bằng định lý chân thành
Và tình anh đã tiến về vô cực!
Nếu em xét tình anh trên số thực
Anh sẽ dùng số phức để chứng minh!
Tình yêu đó sẽ như… bất phương trình
Anh vững tin, xin em đừng giới hạn!
Hai con tim chúng mình không đồng dạng,
Hay vì em đã tối giản tình anh?
Dù hy vọng là ẩn số mong manh,
Thì hệ quả tình anh… không hối hận!
Giấc Mơ Lạ
Dưới nhành cây triết lý
Có một gã khù khờ
Ngồi viết dăm bài thơ
Treo lên tìm tri kỷ
Dưới vòm trời vô ý
Có con chim bay ngang
Mổ bài thơ vội vàng
Mang đi xa biền biệt
Gã khù khờ ngồi tiếc
Lại lấy giấy làm thơ
Treo lên tìm người mơ
Dưới nhành cây triết lý
Ðời không cùng duyên ý
Tri kỷ đi không về
Chiều mưa rơi dầm dề
Bài thơ tan theo nước
Gã khù khờ mơ ước
Làm thơ thêm một bài
Lại treo một sớm mai
Tri âm... gã ngồi đợi
Gió giao mùa về vội
Cuốn bài thơ bay đi
Gã khờ mặt lầm lỳ
Than trời xa, đất vắng
Bài thơ màu trinh trắng
Như hoa lạc phương trời
Một hôm trên bến đời
Rơi vào trong khoảng trống
Giữa hè trời gió lộng
Cánh phượng thơ dính vào
Màu máu đỏ như đào
Tô hồng nguyên trang giấy
Cô học trò ngồi đấy
Tự nhiên nhặt bài thơ
Ðọc xong lòng sững sờ
Thương ai phương trời nọ
Buồn ngồi đan hoa cỏ
Xanh ngắt đôi bàn tay
Hương thơm lựng cô say
Mơ về tri âm vắng
Dòng thơ trên giấy trắng
Cô viết lời vu vơ
Một niềm đợi không chờ
Mong manh như chiếc lá
Ðặt bài trên phiến đá
Gió ơi gởi đi mau
Nhớ thương vạn cổ sầu
Tình như thơ không thật
Gã khù khờ ngồi nhặt
Lá vàng rơi mấy mùa
Gió hạ lùa, thu lùa
Tri âm không buồn đến
Bây giờ mang tâm bệnh
Trí thức gã học đòi
Dưới cây vông nhỏ nhoi
Gã bảo, "cây triết lý."
Sưu Tầm[/center]